Chương 7: Pháo plasma tu chân giới (3)

Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi

Nhất Trì Thanh Hứa 11-10-2025 22:12:16

[Kỹ năng bàn tay vàng là vĩnh viễn. ] Hệ thống kịp thời giải thích: [Do ngươi đổi là kỹ năng bàn tay vàng cấp cơ bản nhất nên sẽ có hiện tượng lúc được lúc không. Sau này nếu nâng cấp nhiều lần thì tình trạng ấy sẽ không còn nữa. ] Dung Du: "..." Hiểu rồi, cái này là đang ép nạp tiền game đây mà! Nhưng có nạp tiền cũng chẳng ăn thua, kiểu này là chỉ có thể "nạp lời thoại kịch bản" mới nâng cấp được thôi. À mà đúng, dù sao nàng cũng không có tiền, chi bằng cứ nạp kịch bản vậy. Dung Du hỏi: "Nâng cấp lần tới cần bao nhiêu điểm?" Hệ thống: "Hai mươi điểm." Mười điểm đổi kỹ năng, hai mươi điểm nâng cấp, vậy thì còn có thể thử thêm. Dung Du ngẫm nghĩ xong, cũng không thèm chấp nhất hệ thống keo kiệt ép nạp tiền này nữa mà chỉ mở tay ra, tiếp tục nhắm vào tảng đá thử sức mạnh của bàn tay vàng. Lần này, nàng thậm chí còn chủ động hô khẩu hiệu thi triển kỹ năng bàn tay vàng: "Zì zì zì zì zì!" Một luồng sóng điện mảnh mang sắc lam tím bất chợt phóng ra, Dung Du còn chưa nhìn rõ thì đã nghe "ầm" một tiếng, tảng đá lớn trước mặt đã bị đánh vỡ làm đôi. Mặt trong của đá vỡ thậm chí còn loang vết cháy đen sẫm. Dung Du: "..." Thứ này chẳng phải giống như dùng pháo plasma trong tu chân giới hay sao? Quả thật là vô cùng bá đạo! Đơn giản, trực tiếp, uy lực lớn lại còn dễ đánh lén! Ngoại trừ chuyện lúc được lúc không thì chẳng có khuyết điểm nào khác. Dung Du hưng phấn thử thêm mấy lần liền, phá nát gần hết những khối đá trong sân đến khi hài lòng mới thong thả quay vào phòng nghỉ ngơi. Trước khi ngủ thiếp đi trên giường, nàng vẫn còn nghĩ đến con mèo con xinh đẹp mềm mại kia. Một đại phản diện lợi hại đến vậy mà lại để nàng sờ không hề phản kháng, xem ra đúng là bị thương không nhẹ rồi. Dung Du dự định ngày mai sẽ lên Linh Thú Phong bán ít linh thảo mình trồng, tiện thể xem có nhặt được loại thuốc trị thương nào hiệu quả mà rẻ để mang về cho mèo con bị thương kia không. Biết đâu nhờ mấy lần qua lại như vậy, sau này nàng lại có thể sờ nó thêm vài lần nữa thì sao. Mang theo giấc mộng được vuốt ve mèo con xinh đẹp, Dung Du vui vẻ chìm vào giấc ngủ say. ... Tại Phù Thuật Phong. Chử Tầm nhất thời chưa thể hóa lại thành hình người, chỉ có thể lười biếng nằm rạp trên đất, ra hiệu cho linh thú hộ vệ là Tiểu Kim Long đi đóng chặt cửa phòng. Một luồng ánh sáng bắn ra từ thân thể con mèo nhỏ trắng như tuyết, hóa thành một con Tiểu Kim Long dài chừng ba thước. Nó dùng sức quẫy chiếc đuôi phủ đầy vảy vàng,"ầm" một tiếng nặng nề đóng sập cả hai cánh cửa phòng lại. "Chủ nhân, vì sao khi nãy ngài không gọi ta ra thế?" Tiểu Kim Long giận dữ nói: "Sao ngài lại để nữ nhân đáng chết kia mạo phạm mình?" "Yêu thân của ta đã bị bại lộ." Chử Tầm thều thào đáp, đến sức vẫy đuôi cũng chẳng còn: "Nếu lại để lộ linh thú hộ vệ nữa thì chỉ càng thêm rắc rối mà thôi." "Thế cứ để nàng ta rời đi vậy sao?" Tiểu Kim Long sốt ruột đi vòng vòng: "Nhỡ đâu nàng ta sẽ tiết lộ thân phận của chủ nhân ra ngoài thì sao?" Chử Tầm: "Không biết." Trước khi gia nhập Ngọc Hành Tông, hắn đã nghe lời các yêu tu từng trải nói qua. Dù các đại tông môn đều không thu nhận yêu tu, nhưng nếu có thể lén lút gia nhập Ngọc Hành Tông, dù sau này thân phận bị bại lộ thì tông môn cũng chỉ lặng lẽ đuổi đi chứ sẽ không bị giết đâu. Toàn bộ Trường Sinh Giới chỉ có Ngọc Hành Tông là như vậy. Các tông môn khác đều thấy yêu quái là sẽ giết. Đó chính là lý do Chử Tầm lựa chọn gia nhập Ngọc Hành Tông. Nếu đêm nay thân phận yêu tu thật sự bị lộ, bị đuổi khỏi tông môn thì cũng còn hơn là để Tiểu Kim Long hiện thân ra tay với nữ tử kia. Dù nữ tử ấy mặc trang phục đệ tử nội môn bình thường, lại còn mang mặt nạ che kín, giọng nói cũng là giả trang, nhưng hắn vẫn nhận ra được mùi hương trên người nàng. Đó chính là nữ nhi của tông chủ Ngọc Hành Tông - Dung Du. Nếu Dung Du xảy ra chuyện tại đây, con đường cuối cùng của hắn cũng coi như chấm dứt. Thân thể Chử Tầm đã hồi phục được đôi chút, hắn thu hồi Tiểu Kim Long còn đang lải nhải không dứt vào lại không gian, sau đó chống móng vuốt đứng dậy, chầm chậm bước đến bên giường rồi lặng lẽ chui vào trong. Cuối cùng còn giơ chân trước lên hất một cái, kéo luôn chiếc đuôi dài mềm mại vào theo. Nơi đây có giấu một không gian do hắn tình cờ có được, có thể chứa được sinh vật sống, vừa đủ để giấu đi yêu thân của hắn. Trước đó hắn đã bị thú diễm của đại yêu Nguyên Anh thiêu đốt nên bị thương khá nặng, may mà có được một bình Phục Nguyên Đan, phối hợp với việc tu luyện hồi phục bằng yêu thân, chỉ cần ba ngày là có thể bình phục hoàn toàn. Đêm nay chính là thời điểm cuối cùng để thanh trừ thú diễm trong cơ thể. Nhưng thú diễm còn sót lại khá hung hãn khiến hắn không thể khống chế được mà biến về yêu thân, lại đúng lúc bị người khác phát hiện ra. Chử Tầm nằm trong không gian, nghĩ đến dáng vẻ khi nãy Dung Du giận dữ bước vào, bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ khó hiểu. Miệng thì nói muốn xử lý hắn, thế mà tay nàng chỉ vuốt lông hắn như vậy thôi à? Hơn nữa vuốt cũng không đau tí nào. Mèo con rất là không hiểu. ... Dung Du: [Ta dễ hiểu mà!] Chử Tầm: [Ta nhận ra được mùi của nàng ấy. ]