Chương 4: Kế thừa ký ức, kế thừa cả sổ nợ (4)

Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi

Nhất Trì Thanh Hứa 11-10-2025 22:12:13

Dung Trường Phong bị nụ cười ngoan ngoãn kia làm chói mắt, chỉ cho rằng con gái mình ra ngoài chịu khổ nên cuối cùng cũng biết linh thạch không dễ kiếm, hừ nhẹ một tiếng rồi cũng không nỡ trách móc thêm. Một bữa cơm toàn là linh thực thượng hạng, ba người ăn sạch không sót lại gì. Dung Du và Chử Tầm giúp Dung Trường Phong dọn dẹp, thấy sư phụ không có thêm phân phó thì liền lấy cớ về luyện công mà cáo lui. Chử Tầm vừa đi khỏi, Dung Trường Phong lập tức nháy mắt với Dung Du: "Đồ đệ ta mới thu đấy, thấy thế nào?" Dung Du tùy tiện đáp: "Cũng tạm." Dung Trường Phong giận không thể rèn sắt thành thép, dí ngón tay vào trán nàng: "Trong mắt ngươi, ngoài Nam Tương ra thì ai cũng chỉ "tạm" thôi đúng không? Nam Tương thì có gì tốt mà sao đến hồn phách ngươi cũng bị hắn câu mất rồi thế?" Dung Du cứng miệng đáp: "Nam sư huynh cái gì cũng tốt." "Cái gì cũng tốt à?" Dung Trường Phong cười mỉa mai nhìn nàng: "Đệ tử của ta cái gì cũng hơn Nam Tương nhé." Dung Du hừ lạnh một tiếng, ánh mắt khinh thường nhìn lại. Dung Trường Phong rõ ràng không chịu thua: "Đừng có không tin. Hai ngày trước, Nam Tương cùng nhóm đệ tử nội môn mới tiến vào Thanh Nguyệt Giản rèn luyện, gặp phải một con đại yêu cảnh giới Nguyên Anh. Nếu không nhờ Chử Tầm tinh thông phù thuật lại còn biết cả ngự thú nên cứu được mấy đệ tử trọng thương, thì chuyến rèn luyện này e rằng nội môn chúng ta đã tổn thất quá nửa rồi." Dung Du phải thầm khen trong lòng một câu "giỏi thật!", đúng là phản diện hung tợn trong truyện, ngay cả yêu quái cấp Nguyên Anh cũng phải dè chừng. Nhưng ngoài mặt nàng vẫn giữ bộ dáng dửng dưng: "Hừ!" Dung Trường Phong: "..." Chỉ cần nhìn cái điệu bộ u mê kia là đã thấy bực mình rồi! Ông không buồn nói thêm câu nào mà trực tiếp đuổi nàng ra khỏi nhà. Khi Dung Du ra tới cổng còn không quên ngoái đầu gọi lớn: "Cha ơi, mai con lại tới ăn sáng nhé!" Nghe được câu trả lời vừa ý, Dung Du rảo bước rời đi, mặt mày đầy thỏa mãn. Dưới ánh trăng đêm hạ, giữa tiếng ve ngân cùng tiếng ếch nhái râm ran, nàng vừa tản bộ tiêu thực vừa vui vẻ nghĩ đến chuyện về lại chỗ ở trên Kiếm Phong, ngủ một giấc thật ngon, sáng mai lại tiếp tục lao động gặt hái thành quả. Bỗng nhiên, bên tai vang lên một tiếng "tít" kéo dài, khiến nàng ngỡ mình nghe nhầm đến mức ù tai. [Tít! Đã hoàn tất liên kết với nữ phụ Dung Du, ta là hệ thống đọc thoại 003. Do phát hiện tuyến nhân vật nữ phụ trong cốt truyện "Trấn Yêu" xuất hiện dấu hiệu lệch hướng, hiện cần ngươi phối hợp hoàn thành toàn bộ thoại của các phân cảnh kinh điển liên quan tới nữ phụ, tức là hoàn thành những đoạn kịch bản quan trọng nhằm ngăn chặn cốt truyện tiếp tục sụp đổ. ] Dung Du điềm nhiên "ồ" một tiếng trong lòng, thong thả hỏi lại: "Tại sao ta phải phối hợp với ngươi? Có được lợi ích gì không?" [Kết cục định sẵn của nữ phụ Dung Du là bỏ mạng không thể thay đổi. Nếu phối hợp hoàn thành toàn bộ các phân đoạn kinh điển của nữ phụ thì có thể biến kết cục chết chắc thành giả chết thoát thân, có nghĩa là ngươi có thể giữ lại tính mạng. ] Dung Du uể oải đáp: "Sống chết của ta là do ta định đoạt, không do ông trời đâu nhé." Hệ thống: [... ] [Lời thoại kinh điển chia làm tuyến chính và tuyến phụ, hoàn thành nhiệm vụ chính được mười điểm, nhiệm vụ phụ được một điểm. Mười điểm có thể đổi lấy kỹ năng bàn tay vàng để giữ mạng. Sau này còn có thể dùng điểm để nâng cấp uy lực của bàn tay vàng. Hoàn thành toàn bộ tuyến kịch bản thì có thể hoàn toàn thay đổi số mệnh. ] Cuối cùng cũng nghe được chút lợi ích thực tế. Kỹ năng bảo mệnh bàn tay vàng đúng là thứ một tu sĩ Luyện khí nho nhỏ như nàng đang thiếu nhất bây giờ. Hơn nữa, chỉ cần một nhiệm vụ chính là đủ điểm đổi rồi, cũng đáng để thử một lần. Dung Du cũng không sợ cái hệ thống đọc thoại 003 này lừa nàng. Bởi vì nếu bàn tay vàng chẳng ra gì thì cùng lắm là đường ai nấy đi mà thôi, dù sao miệng là của nàng, muốn nói thì nói không thì thôi. Nghĩ vậy, nàng dứt khoát gật đầu: "Được rồi!" [Phát hiện nhiệm vụ chính tuyến thứ nhất: Đêm nay, sau khi nghe Dung Trường Phong kể lại, Dung Du biết trong lần rèn luyện ở Thanh Nguyệt Giản, Chử Tầm đã có biểu hiện vượt trội hơn Nam Tương nên trong lòng nàng thấy không phục. Vì thế, nàng xách kiếm xông vào chỗ ở của Chử Tầm, muốn tỉ thí một trận. Nào ngờ lại đụng trúng hình dáng yêu thú sau khi bị trọng thương của Chử Tầm, Dung Du lập tức giận dữ, dùng kiếm chỉ thẳng vào mặt hắn quát lớn: "Hay cho ngươi, Chử Tầm! Vậy mà dám lấy thân phận yêu tu trà trộn vào Ngọc Hành Tông ta! Để xem hôm nay ta xử lý loại yêu nghiệt như ngươi thế nào!"] Dung Du: "..." Hay thật, nàng đã biết ngay mà, cái bàn tay vàng này đâu có dễ ăn như thế. Mới mở màn mà câu thoại đầu tiên đã là khiêu khích đại phản diện hung mãnh trong hình dáng yêu thú rồi!... Dung Du: [Ồ! Yêu thú hung mãnh cơ đấy!] Chử Tầm: [Meo?]