Chương 39: Nữ nhân này, tuyệt đối không bỏ qua cơ hội nào (3)
Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi
Nhất Trì Thanh Hứa11-10-2025 22:12:38
Nó ngoảnh đầu cảm khái, tiếp tục nhai linh thảo thơm ngon, lại nghĩ tới tương lai sẽ có vô số linh thảo vàng miễn phí để ăn thì liền vui vẻ lật mình, chìm vào giấc ngủ say sưa.
Chử Tầm dẫn Dung Du ra khỏi đoạn đường hẹp dài dằng dặc.
Dưới ánh trăng mờ mịt, đập vào mắt họ là một mảnh đất ngập tràn linh khí, từng củ linh sâm tròn lẳn, còn đội cả lớp lông đen như chiếc mũ nồi, đang tự chôn mình xuống đất.
Đếm sơ qua, đại khái có đến ba bốn chục củ.
Chử Tầm quan sát sơ lược, sau đó âm thầm rút tay áo khỏi tay Dung Du: "Sư tỷ, đều ở đây cả này."
Ngay sau đó, hắn vận chuyển pháp quyết phong tỏa khu vực này, rồi cùng Dung Du háo hức bắt đầu công cuộc nhổ linh sâm.
Đôi mắt Chử Tầm sáng rực, cảm thấy mỗi lần kéo lên một củ là như đặt thêm một viên gạch cho pháp trượng thượng phẩm tương lai của mình.
Ánh mắt Dung Du còn rực rỡ hơn, nhìn thì là linh sâm, nhưng với nàng, mỗi củ chính là... một món nợ nặng trĩu được gỡ bỏ!
Hai người điên cuồng thu hoạch, nhưng khổ nỗi trong túi trữ vật của Dung Du chỉ có hai cái túi vải, chứa được khoảng hai mươi củ là đầy, không thể nhét thêm được nữa.
Đám linh sâm từ lâu đã đoán được khoảnh khắc này sẽ tới, nên chẳng ai còn cảm thấy khổ sở vì bị bắt. Trái lại chúng đã sớm chấp nhận số phận, nằm yên trong túi mà trò chuyện rôm rả.
"Lão Tam, không ngờ chúng ta sinh cùng một mảnh đất, giờ lại cùng chung một túi."
"Haiz, đây chính là số kiếp của sâm."
"Đã là linh sâm trong túi thì đành phải cúi đầu thôi."
"Tạm biệt gia đình, đêm nay ta sẽ lên đường -"
"Ồ, đại ca, huynh cũng ở đây à." Cuối cùng cũng có củ linh sâm nhận ra đầu lĩnh của bọn chúng đang bị ép ở đáy túi.
"Trùng hợp thật... trùng hợp thật..." Linh sâm đầu đàn nghẹn ngào trong lòng. Sớm biết thế này nó đã chẳng dại mà đi dọa người.
Linh khí nơi này quá mức nồng đậm. Vừa buộc chặt hai chiếc túi vải xong, Chử Tầm liền cảm nhận được biến động trong cơ thể nên liền quay người lại, nhíu mày nói: "Sư tỷ, ta hình như sắp đột phá rồi."
"Vậy thì mau tĩnh tâm tu luyện đi." Dung Du phủi đất bám trên lòng bàn tay, đáp: "Linh khí ở đây dồi dào, đúng lúc thích hợp để đột phá cảnh giới. Ta sẽ hộ pháp cho ngươi."
Thiếu nữ đứng dậy, ánh mắt sáng trong, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Chử Tầm nhìn dáng người mảnh khảnh của nàng, nhớ tới thân phận đan tu của nàng, nếu gặp nguy hiểm nơi này, chắc chắn nàng không thể tự bảo vệ bản thân.
Hắn đã từng hứa sẽ bảo vệ nàng.
Còn hứa những hai lần.
Hàng mi đen nhánh của Chử Tầm khẽ cụp xuống. Giây tiếp theo, hắn triệu hồi Tiểu Kim Long, ném thẳng vào tay Dung Du: "Sư tỷ, đây là linh thú của ta, nó có thể bảo vệ ngươi."
Tiểu Kim Long mở tròn đôi mắt mơ màng: "?"
Tình tiết gì vậy trời? Đây là tiến triển gì thế này?
Nó chỉ chợp mắt một lát thôi mà, tại sao chủ nhân lại giao cho nó nhiệm vụ bảo vệ nữ nhân si tình này rồi?
Đáng giận! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hả?
Chử Tầm dùng thuật cấm ngôn khiến đám linh sâm ríu rít lập tức im phăng phắc, cả khu vực trở nên hoàn toàn yên tĩnh. Sau đó hắn tìm một góc khuất, ẩn thân vào bóng tối, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu bế quan đột phá.
Để lại Dung Du và Tiểu Kim Long mắt to trừng mắt nhỏ.
Dung Du thật không ngờ linh thú của Chử Tầm lại ngầu đến vậy, một con mèo mà có thể ký khế ước với một con rồng sao?
Sức mạnh của phản diện đúng là khiến người ta khiếp sợ!
Tiểu Kim Long cuộn tròn trong lòng bàn tay nàng, liếc nhìn chủ nhân đã khuất bóng nơi xa rồi len lén ghé sát vào tai nàng hỏi nhỏ: "Ngươi với chủ nhân ta đã phát triển đến bước nào rồi?"
Dung Du: "?"
Phát triển đến bước nào là sao?
Tiểu Kim Long đoán: "Vừa nãy nắm tay rồi phải không?"
Dung Du: "??"
Kéo tay áo cũng tính là nắm tay à?
Thấy nàng vẫn không đáp, Tiểu Kim Long lấy làm kinh ngạc: "Chẳng lẽ đã bất ngờ hôn rồi sao?"
Dung Du: "???"
Tiểu Kim Long thấy nàng kinh ngạc đến không thốt nên lời, dường như bị sự thông minh của mình làm cho choáng ngợp, liền ngẩng đầu lên, càng thêm đắc ý: "Ta biết ngay mà! Nhất định là hôn rồi! Nếu không chủ nhân sẽ không để ta bảo vệ ngươi đâu. Ngươi chắc chắn không bỏ qua cơ hội nào đâu mà!"