Chương 45: Một nam một nữ, ba bao tải tròn vo, hiểu chưa? Mau chạy ngay đi! (1)
Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi
Nhất Trì Thanh Hứa11-10-2025 22:07:15
Dị tượng khi Chử Tầm kết thành Kim Đan chỉ duy trì trong khoảnh khắc rồi nhanh chóng tiêu tán.
Nhưng dao động linh lực lúc đó đủ khiến đám yêu thú đang chiếm cứ các ngọn núi trong Tiểu bí cảnh Hỗn Thiên khiếp sợ. Còn những tu sĩ vào đây rèn luyện thì chỉ tưởng nhầm là yêu thú lợi hại nào đó vừa đột phá mà thôi. Vì vậy trong thời gian ngắn sẽ không ai mạo hiểm mò đến nơi này.
Dung Du vẫn đang trong trạng thái nhập định, Chử Tầm bèn chọn một chỗ cách nàng không xa để ngồi xuống, lấy từ ngực áo ra một chiếc bánh bao linh lực, vừa chậm rãi nhai nuốt, vừa lắng nghe Tiểu Kim Long kể lại chuyện xảy ra tối qua.
Tiểu Kim Long biểu diễn vô cùng hăng say, tay múa chân bay, thao thao bất tuyệt thuật lại cách nó thuê được "tay đấm miễn phí", nhân tiện trộm thêm một mẻ từ nhà gấu, rồi thản nhiên gom hết linh sâm còn lại.
Nói xong, nó còn liếc về phía ba bao lớn đựng linh sâm, cảm thán: "Nữ nhân này đầu óc cũng không tệ, chỉ thua Tiểu Kim Long ta có một tí xíu thôi."
Nó vừa nói vừa chìa móng vuốt rồng ra, ra hiệu bằng cỡ móng tay: "Chỉ chừng này thôi."
Chử Tầm không đáp mà nuốt miếng cuối cùng của bánh linh lực, sau đó quay đầu nhìn về phía Dung Du.
Thiếu nữ có gương mặt trắng nõn tinh xảo, hàng mi đen rũ xuống, che khuất đôi mắt xinh đẹp thường ngày, cánh môi mỏng như cánh hoa hồng khẽ mím lại, yên lặng đến mức khiến người ta không nỡ quấy nhiễu.
Trước đây lúc còn ở ngoại môn, hắn từng nghe vô số lời đồn về con gái duy nhất của tông chủ Ngọc Hành Tông, rằng nàng ngạo mạn hống hách, kiêu căng ngang ngược, chẳng xem ai ra gì, lại còn như kẻ nghiện cờ bạc cứ đi vay tiền khắp nơi.
Tựa như mọi từ ngữ xấu xí trên đời đều có thể gán vào người nàng.
Chử Tầm lặng lẽ thu lại ánh nhìn.
Hắn chỉ biết tối qua trong lúc nguy hiểm sư tỷ lại một lần nữa giúp hắn.
Thế thì hắn cũng nên bảo vệ sư tỷ.
Chử Tầm trầm ngâm nghĩ, đợi sau này có linh thạch rồi, nếu sư tỷ có tìm hắn mượn thì hắn cũng sẽ cho nàng vay một ít.
Dung Du tỉnh lại sau ba ngày ba đêm.
Trong lúc nhập định tu luyện nàng hoàn toàn không có cảm giác gì, nhưng vừa mở mắt thì bụng đã réo vang liên hồi, đói đến mức lục phủ ngũ tạng như muốn đảo lộn.
Chưa kịp với tay lấy túi càn khôn thì một bàn tay liền từ bên cạnh đưa tới một chiếc bánh bao linh lực đến trước mặt nàng.
Dung Du đói đến hoa mắt chóng mặt, lập tức giật lấy chiếc bánh bao trắng trắng mập mập kia, nhét vào miệng ăn ngấu nghiến mấy miếng là hết sạch.
Bàn tay nọ lại đúng lúc đưa tới chiếc thứ hai.
Dung Du tiếp tục nhận lấy rồi cúi đầu ăn tiếp.
Đến khi ăn xong chiếc thứ ba, cơn đói trong bụng mới vơi đi đôi phần.
"Ngươi đúng là ăn khỏe thật đấy." Tiểu Kim Long ngạc nhiên thốt lên: "Ngươi vừa ăn hết khẩu phần ba ngày của chủ nhân đó!"
Dung Du: "?"
Ba cái bánh bao mà là ba ngày lương thực sao?
Nàng nghi hoặc nhìn về hướng vừa đưa bánh qua, liền bắt gặp ánh mắt hổ phách bình thản của Chử Tầm.
Hắn vẫn đang cầm một chiếc bánh bao linh lực khác trong tay rồi hỏi nàng:
"Sư tỷ còn muốn ăn nữa không?"
Dung Du khẽ lắc đầu.
Chử Tầm rất tự nhiên ôm lại cái linh màn thầu nhỏ vào trong ngực.
Dung Du ngập ngừng hỏi: "Khẩu phần ba ngày thật hả?"
"Đừng nghe nó nói bừa." Chử Tầm ngừng một chút rồi giải thích: "Lần rèn luyện bí cảnh này kéo dài bảy ngày, ta thấy mang theo quá nhiều linh thực phiền phức, nên chỉ đem theo bảy chiếc linh màn thầu."
"Ta nào có nói bậy!" Tiểu Kim Long không phục, chống nạnh phân tích rành rọt: "Ngày đầu tiên chủ nhân không ăn, nữ nhân này ngủ mê ba ngày, chủ nhân ăn hết ba cái linh màn thầu. Còn lại bốn cái, một hơi cho nàng ta ăn mất ba cái rồi."
Chử Tầm: "..."
Hắn lập tức phất tay triệu hồi Tiểu Kim Long về.
Ngay sau đó, bên cạnh liền có một bàn tay khác đưa ra, vững vàng nâng theo một hộp bánh linh thực tròn trịa.
Chử Tầm nhìn sang.