Chương 28: Ta sẽ bảo vệ sư tỷ (1)

Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi

Nhất Trì Thanh Hứa 11-10-2025 22:12:31

Ngày Tiểu bí cảnh Hỗn Thiên mở ra, các tu sĩ từ các tông môn muốn tiến vào bí cảnh đều tề tựu trong đại điện, những người quen biết nhau đã sớm tụ lại thành nhóm, thì thầm trò chuyện nhỏ nhẹ. Chử Tầm không quen ai trong số đó, chỉ lặng lẽ đứng một mình nơi góc điện. Tuy dung mạo của hắn nổi bật nhưng tu vi lại bình thường nên cũng chẳng khiến mấy ai chú ý. Dung Du cùng Ân Tố Khanh bước vào đại điện, liếc mắt liền thấy Chử Tầm đang đứng nơi góc khuất. Nàng nhớ lời phụ thân tông chủ căn dặn thì liền dẫn Ân Tố Khanh cùng bước tới. Chử Tầm dĩ nhiên cũng trông thấy Dung Du, nghĩ tới viên Liên Tâm Đan quý giá mà nàng đưa, hiện vẫn cẩn thận cất trong ngực thì hắn liền cảm thấy lúng túng, khẽ khép mắt, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. Khoảng cách dần thu hẹp, sắc mặt Ân Tố Khanh càng lúc càng đỏ, nàng nín thở, căng thẳng đến mức siết chặt cánh tay Dung Du. Cánh tay đột nhiên bị nắm lấy, Dung Du theo phản xạ quay đầu nhìn. "..." Trời đất ơi, nàng quên mất tỷ muội tốt của mình là kẻ cực kỳ mê sắc đẹp rồi! Chẳng lẽ trong nguyên tác, chính bởi gương mặt này của Chử Tầm mà tạo nên mối tình tay ba dây dưa giữa phản diện và nữ chính? "Dung sư muội, vị sư huynh kia thật đẹp trai quá!" Thấy Dung Du quay đầu lại, Ân Tố Khanh không hề giấu diếm, nắm chặt tay nàng, gương mặt đỏ bừng, thì thầm đầy cảm thán. Phía đối diện, Nam Tương đang trò chuyện vui vẻ với một vị sư huynh quen thân, liếc mắt thấy bóng dáng Ân Tố Khanh liền lập tức kết thúc trò chuyện rồi vội vàng chạy qua. "Ân sư muội, Dung sư muội." Thiếu niên áo xanh mỉm cười chào hai người. Vừa thấy Nam Tương, sắc hồng trên mặt Ân Tố Khanh lập tức biến mất, nàng dời ánh mắt đi, rõ ràng không muốn nhìn hắn. Nam Tương đã luyện xong trăm chiêu Nam Đức từ chỗ sư phụ, nên cũng không cố làm điều gì khiến người khác khó chịu, chỉ chú ý giữ khoảng cách với các sư tỷ sư muội xung quanh, một lòng gìn giữ danh tiết mà thôi. Dung Du vẫn giữ lễ phép, nhẹ nhàng đáp lại lời chào, sau đó quay sang nhìn Chử Tầm phía trước, khóe mắt cong cong, cười tươi gọi: "Sư đệ." Chử Tầm khẽ nâng mí mắt: "Sư tỷ." "Giọng nói cũng thật êm tai!" Thiếu nữ bên cạnh lần nữa siết chặt tay Dung Du, len lén liếc nhìn thiếu niên kia, rồi nghiêng đầu thấp giọng thì thào: "Xem ra người thật sự đẹp thì giống như Dung sư muội vậy, chỗ nào cũng tốt cả." Trong đại điện người đông, tiếng ồn ào vang lên khắp nơi, Nam Tương không nghe rõ họ nói gì, nhưng thấy Dung Du bắt chuyện với ai đó, bèn xoay người nhìn theo, cũng nhận ra Chử Tầm đang đứng ở phía sau bên mình. "Chử sư đệ!" Nam Tương niềm nở bước đến, thân mật trò chuyện: "Từ lần chia tay ở Thanh Nguyệt Giản, chúng ta chưa từng gặp lại. Nghe nói sau khi được tông chủ thu làm đệ tử, đệ vẫn luôn ở ẩn trên Phù Thuật Phong. Không ngờ lần này trước khi vào bí cảnh lại gặp nhau. Hay là chúng ta trao đổi ngọc giản truyền tin để vào trong bí cảnh còn tiện liên lạc nhé?" Ngọc giản truyền tin vốn không phải thứ gì đắt đỏ, hai chiếc chỉ cần mười linh thạch, nhưng đến cả linh thạch mua pháp trượng Chử Tầm còn chưa tích đủ thì lấy đâu ra để đổi ngọc giản với người khác cơ chứ? Hắn im lặng nâng mi mắt, đôi con ngươi màu hổ phách óng ánh như bảo thạch chăm chú nhìn về phía Dung Du. Dung Du: "..." Chết thật, cảm giác như bị mèo con cầu cứu rồi! Nàng lập tức kéo Ân Tố Khanh lên trước, giúp Chử Tầm giải vây: "Nam sư huynh, ta đã đưa ngọc giản truyền tin cho sư đệ rồi. Lúc vào bí cảnh, ta sẽ liên lạc với sư đệ trước, rồi chúng ta lại gặp nhau sau, như vậy khỏi phải phí thêm một chiếc ngọc giản nữa." "Thì ra Dung sư muội và Chử sư đệ đã thân thiết đến vậy rồi." Nam Tương mỉm cười nói, dạo này hắn học Nam Đức cũng lĩnh ngộ được kha khá, lại vừa rồi không bỏ sót ánh mắt đường hoàng Chử Tầm dành cho Dung Du, lập tức nhập vai nam đức không chút do dự. Vừa nghĩ qua hắn đã hiểu ngay vấn đề. Chử sư đệ lại không chịu đổi ngọc giản với ngay cả sư huynh đồng môn như hắn, chỉ muốn đổi với Dung sư muội, chỉ muốn liên lạc với mỗi nàng. Giữ nam đức đến mức này, thực sự đúng là làm gương cho đám hậu bối mà!