Chương 5: Pháo plasma tu chân giới (1)

Đọc Xong Kịch Bản, Ta Thăng Được Rồi

Nhất Trì Thanh Hứa 11-10-2025 22:12:14

Câu thoại đầu tiên của nhiệm vụ chính tuyến này khó đến mức khiến Dung Du chẳng còn hứng dạo chơi nữa. Nàng nghiêm túc hồi tưởng về vị đại phản diện áo đỏ xinh đẹp kia, lúc cùng nàng ăn cơm chẳng thấy dấu hiệu gì là bị thương nặng cả? Dung Du hoài nghi nhân sinh: "Trọng thương à? Ngươi chắc chứ?" Hệ thống: [Thật đấy, bị thương ở khe suối Thanh Nguyệt. ] Dung Du vẫn cảnh giác, không hoàn toàn tin tưởng hệ thống từ đâu chui ra này, bèn lấy từ túi trữ vật ra một chiếc ngọc giản có khắc hai chữ "Nam Tương" rồi bẻ gãy. Trong ngọc giản lập tức vang lên giọng nam trong trẻo: "Dung sư muội." "Nam sư huynh, huynh bị thương rồi sao?" Dung Du vội vã hỏi: "Ta nghe phụ thân nói, huynh cùng nhóm đệ tử nội môn mới đến Thanh Nguyệt Giản rèn luyện, có đệ tử bị thương nặng, huynh thì thế nào?" "Ta không sao." Nam Tương ôn hòa đáp: "Là mấy sư đệ khác bị thương nặng, may mà được chữa trị kịp thời, giờ chỉ cần nghỉ ngơi nhiều thì sẽ hoàn toàn bình phục thôi." "Vậy thì tốt rồi." Dung Du nhẹ nhõm thở phào khiến thiếu niên bên kia ngọc giản cũng bật cười, dịu dàng an ủi nàng đôi câu. Dung Du kiên nhẫn lắng nghe hắn dỗ dành xong, liền "ừ ừ" cho có lệ, sau đó làm ra vẻ ngây thơ hỏi: "Nam sư huynh, ta nghe phụ thân nói, lần này trong đám đệ tử đến Thanh Nguyệt Giản có một người rất lợi hại tên là Chử Tầm phải không. Phụ thân bảo may mà có Chử Tầm ra tay nên mới bảo vệ được tất cả đệ tử của tông môn. Nhưng ta không tin, rõ ràng Nam sư huynh mới là người lợi hại nhất! Huynh là người mạnh nhất trong hàng Kim Đan của Ngọc Hành Tông ta, cho dù không có Chử Tầm, huynh cũng nhất định có thể bảo vệ các sư đệ sư muội mà!" Lời khen thành tâm của một tiểu cô nương khiến tiếng cười bên trong ngọc giản suýt nữa tràn cả ra ngoài: "Sư huynh nào có như muội nói. Lần này cứu người, công lao đích thực là của Chử Tầm sư đệ mà. Nếu không có hắn, chúng ta khó lòng toàn mạng rút lui." Dung Du trợn mắt kêu lên: "Ồ, lợi hại đến vậy sao? Nam sư huynh, ta rất muốn nghe huynh kể lại quá trình rèn luyện lần này đấy!" Nam Tương không thể từ chối giọng điệu sùng bái kia, bèn tỉ mỉ kể lại mọi chuyện, cuối cùng còn không tiếc lời tán thưởng: "Khi ấy ta đang liều mạng cướp lại Trương sư đệ từ tay một yêu tu cảnh giới Nguyên Anh. Nếu không nhờ Chử Tầm sư đệ giữ chân yêu tu kia trong mấy hơi thở thì ta và Trương sư đệ e rằng đã không thể toàn mạng trở về." "Giữ chân được yêu tu Nguyên Anh? Oa, vậy hắn không bị thương sao?" Dung Du mắt sáng long lanh: "Chử Tầm sư đệ thật sự rất lợi hại nha!" "Hắn bị hỏa diễm của yêu thú thiêu trúng." Nam Tương nói: "Lúc trở về, chúng ta định đưa hắn đến Dược Phong chữa trị, nhưng Chử Tầm sư để bảo chỉ bị thương nhẹ không cần đến Dược Phong, chỉ cần ngồi thiền vài ngày là được. Ta thấy hắn quả thực không có gì đáng ngại nên đưa luôn bình Phục Nguyên đan cuối cùng cho hắn." Dung Du phối hợp gật gù: "Vậy chắc là thương không nặng lắm. Nhưng mà hắn vẫn rất giỏi đó!" Nam Tương đồng tình: "Chử Tầm sư đệ đúng là không tầm thường." Sau khi dò hỏi đủ thông tin, Dung Du dứt khoát kết thúc trò chuyện: "Nam sư huynh, chỉ cần huynh không sao là tốt rồi. Phụ thân còn có chuyện muốn dặn ta, ta không trò chuyện với huynh nữa." Trong ngọc giản vang lên một tiếng đáp "được". Dung Du phất tay giải tán nửa đoạn ngọc giản còn lại, trong lòng âm thầm suy nghĩ: Chử Tầm lấy tu vi Trúc Cơ mà dám đối đầu yêu tu Nguyên Anh, bị thương rồi vẫn không chịu chữa, chẳng lẽ là sợ bị người khác phát hiện thân phận yêu tộc hay sao? [Còn một nén hương nữa là kết thúc nhiệm vụ chính tuyến thứ nhất. ] Hệ thống nhắc nhở đúng lúc. Dung Du giật mình: "Còn giới hạn thời gian nữa à?" Hệ thống: [Muốn chỉnh sửa cho khớp với tuyến cốt truyện, đương nhiên phải hoàn thành trong thời gian nhất định. Đừng chần chừ nữa, Chử Tầm sắp hóa thành yêu thân rồi. ] Dung Du: "..." Giờ nên từ bỏ việc khiêu khích đại phản diện hay là giữ lấy bảo vật bàn tay vàng cứu mạng đây? Nàng cúi đầu trầm ngâm vài hơi thở, rồi nghiến răng dậm mạnh một cái, xoay người đi theo chỉ dẫn của hệ thống, tìm đến chỗ ở của Chử Tầm. Biết rõ đại phản diện rất có khả năng đang bị trọng thương, thì càng phải đánh cược với hiểm nguy để cầu phú quý! Dung Du vốn định buông lời hung hăng rồi lập tức bỏ chạy, nếu chạy không kịp thì sẽ bóp nát ngọc truyền tin gọi Dung Trường Phong đến cứu mạng. Đại phản diện kia là một con yêu thú dữ tợn, nhất định rất khủng khiếp! Trong Ngọc Hành Tông, chỉ có đệ tử ngoại môn là ở chung với nhau. Một khi đã trở thành đệ tử nội môn, tu luyện môn pháp nào thì sẽ ở tại ngọn núi của môn pháp đó. Chẳng hạn như Dung Du học kiếm, thì quanh năm ở tại Kiếm Phong. Còn Chử Tầm tu phù thuật nên cư trú tại Phù Thuật Phong nơi tông chủ tọa trấn.