Vèo vèo vèo, thêm vài quả tên lửa nữa, hiệu ứng đặc biệt bay khắp màn hình.
Bùi Thanh cực kỳ thích kiểu khách như vậy, vừa hào phóng, vừa ít nói, đúng kiểu khách thần tiên.
Mà cô cũng đâu phải ăn tiền không, cô nhận tiền này xứng đáng mà!
Bùi Thanh cũng gõ ngay lên màn hình: [Được. ]
Khuôn mặt gia đình này cô vẫn nhớ rõ, chỉ cần nhìn lướt qua ảnh Lâm Chanh gửi, Bùi Thanh lập tức bắt đầu vẽ.
Tâm trạng nhẹ nhàng, vung tay vẽ thỏa thích.
Bùi Thanh cúi đầu vẽ tranh, còn người xem trong phòng livestream lại ngơ ngác.
[Thật sự tìm thấy rồi à?]
[Không phải chứ, thật luôn hả?]
Thấy còn người nghi ngờ, Lâm Chanh xắn tay lên gõ cạch cạch: [Tất nhiên là thật! Streamer chính là đại sư đó! Siêu cấp giỏi! Lại còn thân thiện nữa. Không tin thì thôi, tôi tuyên bố, giờ streamer là của riêng tôi!!!]
Nói xong, cô ấy không thèm để ý tới người trong phòng livestream nữa.
Người xem lại càng thêm rối.
[Không lẽ thật hả trời?]
[Mọi người xem bài trên diễn đàn chưa?]
[Fan cứng đây, tôi cũng từ bài đó mà tới nè. ]
[Tôi vẫn chưa dám tin, từng thấy bói toán rồi, nhưng chưa từng thấy ai vẽ tranh tiên tri!]
[Khoan, mọi người đừng nói nữa, yên lặng tí nào, nhìn lên màn hình đi. ]
[Không phải vẽ ảnh gia đình sao?]
[Tôi nhớ lần trước vẽ ảnh gia đình mà streamer vẽ ra bến xe á. ]
[Gì đây nhỉ?]
[Tôi nhớ chàng trai ở giữa bến xe hôm đó là cậu này nè, sao giờ bị còng tay rồi?]...
Người xem livestream đều dán mắt lên màn hình.
Bức tranh đã được tô màu hoàn chỉnh, mọi người thấy rõ trên thùng xe cảnh sát, một chàng trai trẻ bị áp chặt lên xe, hai người đứng hai bên đang còng tay cậu ta.
[Hả?]
[Cái này... ]
[Ờm... ]
[Gì đây? Lát về tôi phải tra xem có tin tức gì không!]
[Mới tìm được con về nhà mà đã bị cảnh sát còng tay rồi?]...
Lâm Chanh đơ người, vội hỏi: [Streamer, chuyện gì thế này? Hôm nay bọn tôi vừa tới đồn cảnh sát xong mà. Sao lại bị còng tay rồi? Cậu ấy thực sự là người tốt mà, không giống kiểu tội phạm đâu? Sao lại bị bắt vậy?]
Hỏi tôi hả?
Bùi Thanh nhìn bức tranh trên màn hình, trong lòng nghĩ thầm: Tôi cũng muốn biết tại sao lại bị bắt đây này!
Có liên quan đến cô gái mà hôm nọ cô vẽ ra không nhỉ?
Trên màn hình livestream,"Cam cắn đuôi" vẫn đang hỏi, nhưng tiếc là Bùi Thanh không thể đưa ra bất kỳ câu trả lời nào.
Sự im lặng của cô khiến người xem càng thêm náo nhiệt, đặc biệt là những khán giả đến từ diễn đàn, họ vô cùng nhiệt tình, thậm chí còn nhắn nhủ với "Cam cắn đuôi":
[Tôi xem trong tranh có vẻ là ban ngày đó, bạn đừng coi livestream nữa, mau về hỏi đứa em họ mới tìm lại xem nó có thật sự phạm tội gì không đi. ]
[Lỡ mà là giả thì cũng lên đây nói một tiếng nha. ]
[Khó nói lắm, trẻ con bị bắt cóc thì cũng đâu có được dạy dỗ tử tế gì, sau này nhớ dạy dỗ đàng hoàng. ]
[Mở kèo, mở kèo! Các bác thấy là thật hay giả?]...
Lâm Chanh nhắn cho Tiền Nhã, nhưng mãi không thấy hồi âm.
Cô ấy nhấp nhổm không yên, gọi điện cho Tiền Nhã nhưng cũng không ai nghe.
Tiền Nhã đang làm gì? Thật sự đi hỏi Chu Vượng rồi hả? Không lẽ cậu ta thật sự phạm tội?
Tính khí cậu ta cũng hiền lành, không giống kiểu người có thể ra tay đánh người, chắc không đến nỗi đó chứ?
-
Tiền Nhã xông thẳng vào phòng Chu Vượng, gõ cửa một cái tượng trưng rồi vặn tay nắm cửa bước vào.
Tiếng mở cửa khiến Chu Vượng giật mình tỉnh dậy, ngẩng đầu nhìn Tiền Nhã.
Thấy Tiền Nhã khí thế bừng bừng tiến tới, cậu ta lén nhét điện thoại vào chăn, lắp bắp hỏi: "Chị... Sao chị đột nhiên vào phòng em?"
Tiền Nhã nhìn bộ dạng luống cuống của cậu ta, cố giữ bình tĩnh, liếc nhìn chăn rồi nhẹ nhàng hỏi: "Em nhắn tin cho ai đấy? Bạn à?"
Chu Vượng gật đầu.
Dù sao đây cũng là em họ thất lạc mười năm mới tìm về, không thể nóng vội, Tiền Nhã chỉ có thể nhẹ nhàng dẫn dắt: "Dạo này mọi người đều ở nhà, nếu em có bạn thì mời về nhà chơi, mọi người làm quen với nhau một chút."
Người trẻ mà, lại mới một mình đến thành phố A, nếu có vấn đề gì thì nhất định là do bạn bè.