Cô đặt iPad qua một bên, hỏi lại Từ An: "Chu Vượng nói anh Mã gì đó là tên cầm đầu ổ đa cấp hả anh?"
Từ An: "Ừ. Tên đầy đủ của hắn là Mã Hữu Lâm, có vợ con, cả ngày không ở nhà, người chạy trốn cùng hắn là tình nhân của hắn, tên Ứng Thúy Thúy."
"Bọn anh canh nhà hắn bên Phổ Hà mấy ngày mà vẫn không thấy bóng dáng. Hỏi vợ hắn thì cô ta toàn ậm ừ, hỏi gì cũng không biết. Vừa nghe nói Ứng Thúy Thúy bị mất vòng vàng, vợ hắn mừng dữ lắm."
Bùi Thanh thắc mắc: "Không về nhà thì hắn trốn đâu được nhỉ? Ăn ở gì cũng phải cần tiền mà?"
Từ An: "Trong tổ chức đa cấp có vài bao tiền mặt là bình thường thôi, chắc hắn xài tiền mặt, cũng có thể hắn xài thẻ không đứng tên mình, bọn anh đang điều tra. À đúng rồi, chỗ rừng nhỏ đó có camera, cảnh sát khoanh vùng được bốn xe, điều tra cả chiều, kết quả là tra ra một tên tè bậy, hai tên chơi dã chiến, tụi này đúng là..."
Bùi Thanh: "Còn xe thứ tư thì sao?"
Từ An cười: "Đội trưởng đi bắt người rồi. Anh chắc chắn xe đó có vấn đề. À, nãy em đưa Chu Vượng về, thấy cậu ta sao? Lúc chiều anh bận quá không quan sát cậu ta được."
Bùi Thanh: "Cậu ta sợ lắm, hơn nữa còn có vẻ tức giận lắm. Em nghĩ cậu ta 100% cho là do anh Mã gì đó làm rồi."
Từ An: "Cũng chưa chắc đâu, bọn anh đến Hồng Môn xem rồi. Ở đó loạn thật, camera trên đường cũng ít. Bọn anh tra camera gần trạm xe buýt ngày mùng 7, thấy Tôn Tú Tú chui vào một con hẻm, trong hẻm thì lấy đâu ra camera."
"Để trốn mà cô gái này chui vào tận xó xỉnh. Khó khăn lắm mới lấy được cái vòng tay vàng, giờ đến bóng dáng cũng không thấy, chả biết đang ở trong tay ai nữa."
"Mai còn phải tiếp tục điều tra. Thôi về ngủ đi, à quên, mai em có qua không?"
Bùi Thanh: "Có ạ."
Chưa bắt được hung thủ, cô sẽ tiếp tục đi theo.
-
Trên diễn đàn của Panda TV, bài đăng của Lâm Chanh với tiêu đề "Ba ngày kiếm được 5. 000 tệ" lại bị đẩy lên đầu trang chủ.
[Hello, chủ thớt có ở đây không?]
[Xem ra là không có rồi. ]
[Tin hành lang đây, cảnh sát đã phong tỏa khu rừng gần Hồng Môn rồi. ]
[Gì cơ gì cơ? Cụ thể là chỗ nào?]
[Bây giờ tôi bay qua còn kịp xem hiện trường không?]
[Bạn muốn được chú cảnh sát mời uống trà à?]
[Thật mà, tôi nghe người làm ở nhà máy gần đó bảo cảnh sát còn điều tra khu vực xung quanh nữa. ]
[Chết tiệt, tôi nổi da gà hết rồi. ]
[Bạn có thấy thi thể không? Thật sự là nữ hả? Còn bị móc mắt?]
[Mọi người đánh giá tôi cao quá rồi, nếu tôi thấy thi thể thì giờ tôi đâu còn tám chuyện ở đây, mà đang uống trà trong đồn cảnh sát rồi. ]
[Thế chủ thớt đâu rồi? Triệu hồi chủ thớt! Em họ của kim chủ của bạn bị cảnh sát đến tận cửa bắt đi hả?]
[Chủ thớt bỏ trốn rồi à?]
[Không sao đâu, các đồng chí, tối nay chúng ta cùng canh livestream!]
[Canh canh canh!]
Dân mạng canh cả đêm, kết quả phát hiện streamer tên "Họa sĩ công nhân" lại... lại... lại bùng kèo không livestream!
[Mấy lần rồi hả? Rốt cuộc là mấy lần rồi? Sao cứ đến giờ quan trọng là người này lại không có mặt vậy?]
[Trời ơi! Ông trời mở to mắt ra mà xem! Tôi cứ như con lừa bị củ cà rốt treo trước mặt vậy!]
[Tối nay có ai cùng đi khu rừng nhỏ không? Lập team đi anh em ơi!]...
Giản Phi Chu lặng lẽ nhìn từng bình luận trên diễn đàn, không lên tiếng.
Anh ta đã đến thành phố A được một năm, rất quen thuộc với bản đồ nơi này. Anh ta vừa nhìn đã biết khu rừng nhỏ gần Hồng Môn mà mọi người nói là chỗ nào.
Khu rừng đó khá nhiều cây, tuy cách chỗ anh ta hơi xa, nhưng anh ta có xe máy.
Giản Phi Chu nhanh chóng quyết định, anh ta muốn đến đó xem thử.
Trước tiên anh ta xin nghỉ phép với quản lý, quản lý tỏ ra không vui.
Bọn họ là kỹ thuật viên, thường thì buổi tối mới đông khách, giờ Giản Phi Chu xin nghỉ, chẳng khác nào làm mất khách.
Quản lý nói: "Xin nghỉ làm gì? Cậu không thể đi ban ngày à, buổi tối nghỉ là mất hết tiền đó!"
Giản Phi Chu có ngoại hình sáng sủa, đẹp trai, luôn được khách nữ yêu thích. Tối khách đến mà không thấy anh ta, thế nào cũng có người hỏi, thật phiền phức.
Giản Phi Chu chỉ cẩn thận xin lỗi, nói là có việc gấp, chỉ lần này thôi, sau này anh ta sẽ hạn chế nghỉ lại.