Bùi Thanh: "Đang ăn cơm."
Hà Nhuế chẳng thèm quan tâm tại sao giờ này mà còn ăn cơm, bà ta nói thẳng: "Tao hết tiền rồi, chuyển tiền cho tao."
Bùi Thanh: "Tôi cũng hết tiền rồi."
Hà Nhuế: "Mày đừng có dóc! Họ Lý kia chắc chắn đã đưa tiền cho mày rồi!"
Bùi Thanh bỏ lại miếng há cảo vào hộp, rồi đè nắp lại thật mạnh, cô nói: "Tôi đã cắt đứt liên lạc với nhà họ Lý từ lâu rồi."
Hà Nhuế không tin.
"Mày ở nhà đó cả chục năm, bọn nó mà mặc kệ mày à? Tao nói cho mày biết, nếu mày không chuyển tiền cho tao, tao sẽ đến công ty nhà đó quậy một trận!"
Bùi Thanh thấy phiền muốn chết.
"Tôi có phải con ruột của họ đâu. Họ nuôi tôi đến tốt nghiệp cấp ba là tốt lắm rồi, bà đừng có làm phiền tôi nữa. Nếu muốn đòi tiền thì cứ đi đi, xem bảo vệ công ty nhà họ có cho bà vào không."
Nói xong, Bùi Thanh còn dọa ngược lại: "Luật sư nhà họ Lý là người chuyên nghiệp đấy nhé. Bà mà đến gây rối, người ta nổi giận lên là kiện bà tội gây rối trật tự, bà coi chừng bị ngồi tù đấy!"
Hà Nhuế lại bắt đầu chửi rủa om sòm.
Bùi Thanh chẳng buồn nhịn nữa, cô dứt khoát cúp máy luôn.
Hay là đổi số điện thoại nhỉ?
Nhưng mà đổi số cũng phiền, ví điện tử đều liên kết với số cũ, bạn bè cũ và mấy khách hàng cũng biết số này, đổi số còn phải thông báo lại cho mọi người nữa.
Hơn nữa, nếu Hà Nhuế không tìm được cô, có khi bà ta sẽ báo cảnh sát.
Nghĩ đến đó, Bùi Thanh đã thấy đau đầu, đành thôi vậy.
Cô cất phần cơm trưa vào tủ lạnh, chuẩn bị cho buổi livestream tối nay. ...
Tám giờ tối, Bùi Thanh bắt đầu livestream.
Cô tiếp tục hoàn thành nhân vật còn dang dở từ hôm qua, rồi bắt đầu tô màu.
Người xem lần lượt vào phòng, vừa thấy bản vẽ liền bắt đầu khen rối rít.
[Chị vẽ đẹp quá đi. ]
[Cho em dùng làm ảnh đại diện được không?]
[Hôm nay đeo nhẫn rồi nè, đúng là tay đẹp, đeo gì cũng hợp. ]
[Nhìn streamer trắng ghê luôn. ]
Bùi Thanh gõ câu trả lời: [Dùng làm ảnh đại diện được nhé, cứ chụp màn hình là được nè. ]
Có người hỏi: [Sao chị chỉ gõ chữ thôi vậy? Mở mic đi mà!]
Vừa bị Hà Nhuế gọi điện làm bực mình, tâm trạng Bùi Thanh không tốt, cô uể oải gõ chữ.
[Giọng tôi khó nghe lắm, không dám tra tấn lỗ tai mọi người đâu. ]
[Hồng hồng hỏa hỏa hoảng hoảng hốt hốt. ]
[Thời đại công nghệ rồi, dùng máy biến âm đi chị. ]
Bùi Thanh: [Vậy là lừa người ta rồi còn gì. Tôi là người thành thật nhé ^^. ]
[Ha ha ha ha. ]
[Chị hài ghê. ]
[Nhìn tay chị là tha thứ hết luôn. ]
Bùi Thanh tranh thủ quảng bá thêm: [Nhân dịp shop mới khai trương, miễn phí cho ba đơn đầu tiên nhé! Chỉ trong ba ngày thôi, bà con đi ngang đừng lướt vội, cơ hội có một không hai đây!]