Quyển 1 - Chương 26

Trinh Thám: Nét Vẽ Tiên Tri

Vệ Thập Thất 29-10-2025 12:26:09

"Tranh này sai sai ấy." "Chàng trai trẻ duy nhất ở giữa, mà cũng chẳng giống người trong nhà gì cả." Bình luận ngày càng nhiều, ngay cả Bùi Thanh cũng không dám nhận đây là ảnh gia đình. Lâm Chanh cũng thấy bức tranh, nói với Tiền Nhã: [Tôi đã nói rồi, không đáng tin đâu. ] Tiền Nhã chuyển tiền cho cô ấy, bảo cô ấy tặng quà cho streamer. Lâm Chanh: [Thật sự tặng à?] Tiền Nhã: [Tặng!] Lâm Chanh cảm thấy Tiền Nhã tin họa sĩ này một cách mù quáng. Nhưng tiền là của kim chủ, kim chủ quyết định. Thế là Lâm Chanh "vèo vèo vèo" bắn liền mười tên lửa. Một quả tên lửa 198 tệ, mười quả là 1. 980 tệ. Đây là mức chi mạnh tay trong phòng livestream của người mới. Hiệu ứng đặc biệt bay loạn xạ, khiến Bùi Thanh cũng choáng váng. Tỉnh lại, cô vội nhắn: [Cảm ơn "Cam cắn đuôi" đã tặng mười tên lửa, vô cùng cảm ơn bạn. ] Cô nhanh chóng tính nhẩm, nền tảng lấy 40%. Cô nhận được 792 tệ. Bùi Thanh không nhịn được đau lòng: Tiền của tôi! Tiền tươi rói, vàng ươm của tôi! Lâm Chanh vừa nghĩ Tiền Nhã vừa ngốc lại lắm tiền, vừa nhắn cho streamer: [Gửi tranh cho tôi đi. ] Bùi Thanh: [Vâng, bà chủ. ] [Má ơi giàu ghê. ] [Tôi đã nói rồi, trong Panda TV đại gia nhiều lắm. ] [Nhưng tranh này đâu giống ảnh gia đình đâu. ] [Fan lâu năm run lẩy bẩy, tôi theo streamer từ ngày đầu tiên đấy. Nói thật, tranh streamer này vẽ kỳ lạ lắm. ] [Tưởng chỉ mình tôi nghĩ thế thôi, tôi còn tra cả tin tức đấy. ] [Chắc đại gia này không phải nhắm đến ảnh gia đình đâu ha?]... Dù bình luận đoán già đoán non thế nào, Bùi Thanh vẫn chỉ thấy đau lòng khi nhìn tài khoản trong hệ thống. Tiền của cô! Còn chuyện có lo lắng vì tranh có gì đó lạ lạ không? Có hơi lo, nhưng cũng không quá. Bùi Thanh nghĩ, bao nhiêu người xem bói mà vẫn sống ngon lành, chuyện nhỏ này không là gì cả. Chủ động thừa nhận thì không đời nào, nhưng có người mua thì cô cũng chẳng từ chối. Cô chỉ là người bán tranh thôi mà! Sau khi gửi tranh cho "Cam cắn đuôi", nhận được phản hồi "Ok", cô liền tắt live. Tắt xong, Bùi Thanh lập tức ngồi tính tiền. Hôm nay thu về 1. 032 tệ, không tệ không tệ. Làm nghề này đúng là có tương lai! Tính tiền xong, Bùi Thanh lại mở tranh hôm nay ra xem. "Trạm Hồng Môn Đông." Cô lẩm bẩm, nơi này cô biết, có thể đến xem thử. - Kể từ khi nhận được bức tranh, Tiền Nhã bắt đầu để ý kỹ hành trình của cậu mợ mình. Hôm đó đi siêu thị với mẹ, cô hỏi: "Mấy ngày nay cậu mợ có kế hoạch gì không mẹ?" Lưu Tiểu Vân: "Đi bệnh viện khám trước đã, rồi đi mát-xa, xoa bóp. Cậu mợ con già rồi, sức khỏe không như trước. À, còn đi chùa cầu phúc nữa..." Bà nói một tràng, Tiền Nhã lẩm bẩm: "Nếu Bồ Tát linh thì đã tìm thấy em họ rồi." Lưu Tiểu Vân vỗ Tiền Nhã một cái: "Con nhỏ này, nói gì thế! Phải thành tâm vào, miệng mồm con đúng là... Bồ Tát đừng để bụng ạ!" Bà chắp tay vái mấy cái. Tiền Nhã nhếch mép, chẳng để tâm. Thời đại mới rồi, phải thờ thần mới! Về nhà, cô ấy lấy bức tranh ra xem lại. Dạo này cô ấy về quê ở, còn mang theo Coca. Cậu mợ rất thích Coca, khen Tiền Nhã nuôi tốt. Tiền Nhã vui vẻ, tranh thủ hỏi: "Dạo này cậu mợ có đi chợ không ạ?" Cậu mỉm cười: "Tính mẹ con thế nào, con còn lạ gì nữa. Mẹ con bắt cậu mợ ở nhà dưỡng sức, đi chợ với bà là bị la ngay. Giờ ai cũng quen đi siêu thị, hồi xưa mới hay ra chợ..." Tiền Nhã: "Thế hôm nào cậu đi, cho con đi cùng nha!" Lưu Tiểu Vân nghe thấy liền vỗ trán con gái. "Đi gì mà đi, mẹ đặt lịch mát-xa cho cậu mợ rồi, mấy ngày tới không rảnh đâu." Tiền Nhã bó tay, cậu không đi chợ, thế bức tranh này là lúc nào? Cô ấy nhìn chằm chằm vào chàng trai trong tranh. Mắt hai mí giống mợ, sống mũi cao giống cậu. Tiền Nhã cảm giác người đó chính là em họ cô ấy. Da có hơi ngăm, không biết mấy năm qua sống thế nào. Tranh không ghi ngày, mà cậu còn ở thành phố A ít nhất nửa tháng nữa. Tiền Nhã nghĩ rồi quyết định: Dùng tiền giải quyết vấn đề. Cô ấy hẹn Lâm Chanh ra gặp mặt.