Khán giả nhiệt tình hưởng ứng.
[Miễn phí thật hả?]
[Tốt quá, sắp đến sinh nhật của bé chó nhà tôi nè, tôi vừa định đặt vẽ một tấm chibi cho nó ý. ]
Bùi Thanh lập tức trả lời: [Được, bạn có ảnh không? Gửi ảnh qua tin nhắn riêng cho tôi nhé. ]
Mục tin nhắn riêng của cô hiện lên chấm đỏ, cô mở ra xem, là một chú Husky.
Khả năng vẽ của cô vốn rất tốt, vẽ chibi đối với cô lại càng đơn giản. Cô nhanh chóng hoàn thành bản vẽ, rồi giơ iPad lên cho khán giả xem.
[Chó con cưng xỉu. ]
[Ý, chủ kênh còn thêm chi tiết nữa nè, cái túi trong miệng nó là gì thế?]
Túi? Bùi Thanh liếc một cái, là cái túi cô tiện tay thêm vào lúc nãy.
Cô gõ chữ: [Bạn không thích thì có thể bỏ ra nè. ]
Khách hàng dở khóc dở cười: [Không cần đâu, thế này là được rồi. Con chó nhà tôi rất thích tha đồ về, ngày nào mà tôi không trông chừng là có khi nó tha cả thế giới về nhà luôn ấy chứ. ]
Khách hàng đầu tiên rất hài lòng, đánh giá năm sao. Những đơn sau cũng vô cùng thuận lợi.
Mấy ngày nay tâm trạng Bùi Thanh rất tốt, trừ đầu gối còn hơi đau thì mọi thứ đều ổn.
Vừa ăn đồ nướng, cô vừa đưa iPad cho Hàn Hà Nguyệt xem những bức cô vẽ gần đây.
Tranh đều được vẽ trên iPad Pro, Hàn Hà Nguyệt lướt vài giây là xong.
Cô ấy không phải dân chuyên nghiệp, nên chỉ nhận xét 2 từ duy nhất: "Đẹp đó!"
Bùi Thanh vui vẻ thu lại máy, lắng nghe Hàn Hà Nguyệt kể về công việc mệt mỏi của mình.
Làm lập trình viên thì không có chuyện không tăng ca, Hàn Hà Nguyệt mới ra trường, vẫn còn trong thời gian thử việc, công ty lại là công ty hàng đầu trong ngành nên cô ấy phải cố gắng thể hiện để được ở lại.
Hàn Hà Nguyệt rất có ý chí: "Thời còn trẻ thì cố gắng một chút, vì mục tiêu lương một trăm vạn một năm!"
Nhưng dù có ý chí bao nhiêu thì vẫn phải vừa uống bia vừa chửi sếp "ngáo" và đồng nghiệp "phiền như quỷ".
Hàn Hà Nguyệt: "Đến công ty còn phải giả vờ thân thiện, cuộc sống chó má gì đâu."
Bùi Thanh dỗ dành: "Nghĩ tới tiền đi chị, coi mấy người đó thành vàng là được."
Hàn Hà Nguyệt: "Hừ."
Hai người nói chuyện xàm xí một hồi, Hàn Hà Nguyệt lại hỏi: "Mấy ngày nay mẹ có gọi em không?"
Bùi Thanh: "Hai ngày trước có gọi, đòi em cho mười vạn. Em bảo không có, thế là mẹ mắng em một trận rồi cúp máy."
Hàn Hà Nguyệt: "Bà ấy không thể tự đi làm kiếm tiền à, tưởng kiếm tiền dễ lắm hả? Mở miệng ra là đòi mười vạn."