Quyển 2 - Chương 17

Trinh Thám: Nét Vẽ Tiên Tri

Vệ Thập Thất 29-10-2025 12:26:08

Kỷ Ngũ thấy Từ An nhìn chằm chằm xác chết bèn hỏi: "Quen à?" Từ An: "Trước đó có người nhắc tới." Anh ấy sắp xếp lời rồi nói: "Đội trưởng, anh nhớ trước đó ở đồn Phổ Hà có phá một tụ điểm đa cấp không?" Kỷ Ngũ nhớ ra: "Ừ, có nghe qua, tóm hết người không?" Từ An: "Em nghe bảo tên cầm đầu chạy thoát rồi. Đúng lúc khu đó có người quen của em, em bảo người đó hỏi thử. Nghe bảo tụ điểm đó từng có xô xát, người quen em nói là vì tình nhân của tên cầm đầu bị mất vòng vàng nên làm loạn lên. Em có xem qua ảnh chụp, thấy nạn nhân này có điểm giống người trộm vòng đó lắm. Hay là chúng ta hỏi lại đồn Phổ Hà xem?" Kỷ Ngũ nhìn anh ấy rồi gật đầu, sai người đi hỏi bên Phổ Hà, nhân tiện nhắc đến chân Từ An. "Chân cậu thế này, làm việc được không?" Từ An: "Được chứ, có gì mà không được." Anh ấy cười: "Đội trưởng, anh đừng coi thường em." Kỷ Ngũ hỏi tiếp: "Sáng tới đây bằng gì?" Từ An: "Dĩ nhiên em gái em chở tới rồi. Bảo đảm không trễ tiến độ." Kỷ Ngũ: "Cậu cẩn thận vào." Từ An: "Đội trưởng yên tâm, em không vi phạm quy định nào đâu." Cục cảnh sát nhanh chóng liên hệ đồn Phổ Hà, xác nhận khi triệt phá tụ điểm đa cấp thì có hai người trốn thoát. Chính là tên cầm đầu và tình nhân của gã. Khi hỏi về chiếc vòng, phía Phổ Hà gửi ảnh một cô gái qua. "Đây là Tôn Tú Tú, chúng tôi tìm mấy ngày rồi mà vẫn không thấy, người cùng chạy với cô ta là Chu Vượng cũng mất liên lạc với cô ta. Chúng tôi nghi cô ta trộm vòng vàng rồi giấu chỗ nào rồi, nếu cô ta bị ai bắt được thì không chết cũng sẽ bị lột da." Từ An: "Mọi người không cần tìm nữa đâu." Bên kia chưa rõ, hỏi lại: "Sao thế?" Kỷ Ngũ: "Giờ cô ta đang nằm ở nhà xác thành phố, không cần tìm nữa. Còn đồng phạm Chu Vượng của cô ta ở đâu?" Bên Phổ Hà gửi qua một địa chỉ. Kỷ Ngũ xem đồng hồ, từ 4 giờ sáng anh đã bị gọi dậy xem hiện trường, sau đó lại tra camera tới giờ. Anh lập tức gọi cả đội họp. "Được rồi, mọi người có mặt hết rồi, tỉnh táo lên, đừng có mớ ngủ suốt ngày." "Nơi chôn xác là khu rừng hoang, không có camera. Chỉ có thể tra các camera quanh khu đó, coi có ai đến gần, mang vật lạ gì không. Tra 24 giờ gần nhất, việc nhiều, mọi người cố gắng làm xong trong sáng nay. Từ An, cậu dẫn vài người xem camera..." Từ An: "Đội trưởng, để em tra bên hướng ổ đa cấp đi, em có người quen bên đó, biết đâu có thể tra được thông tin." Kỷ Ngũ: "Cậu đuổi kịp tội phạm không? Anh thấy cậu bắt được mới lạ." Từ An: "Chân em sắp khỏi rồi, chỉ trật nhẹ thôi, ai nói em bắt không được!" Kỷ Ngũ: "Vậy trước tiên tra bên hướng Chu Vượng, cậu tiếp tục liên hệ người cung cấp tin. Phương Kiệt, đi cùng cậu ta." Từ An/Phương Kiệt: "Rõ!" - Bùi Thanh ngồi dưới tầng chờ hơn một tiếng mới thấy Từ An xuống, theo sau là một thanh niên trẻ. Cô ngẩng đầu nhìn, Từ An liền kéo cô dậy: "Em lái xe." Rồi ghé tai cô nói nhỏ: "Xác nhận rồi, người chết là Tôn Tú Tú." Bùi Thanh khựng lại, rồi bị Từ An đẩy đi trước. "Đi, lái xe." Phương Kiệt khó hiểu nhìn Bùi Thanh, nói với Từ An: "Anh Từ, để em lái được rồi." Từ An giới thiệu: "Đây là em gái tôi, xe tôi cậu không quen, lái không được đâu. Cứ để em ấy lái, em ấy cũng chỉ ngồi trên xe thôi, không ảnh hưởng đến công việc của chúng ta đâu." Phương Kiệt: "Dạ." Bùi Thanh cười nhẹ: "Không sao, anh đừng để ý tới tôi." Cô lái xe tới nhà Chu Vượng theo địa chỉ Từ An đưa, thấy Từ An và Phương Kiệt lên lầu. Nhân lúc ấy, cô lấy iPad ra. Cô chắc chắn dù hai người kia hỏi Chu Vượng thì cậu ta cũng không biết nhiều hơn cô. Cam cắn đuôi từng nhắn cho cô, từ khi Chu Vượng được đưa về nhà thì chỉ lo bồi dưỡng quan hệ với gia đình, không ra ngoài gặp bạn bè. Dù ngày nào cậu ta cũng nhắn cho Tôn Tú Tú nhưng cô ta không trả lời. Một đứa trẻ bị bắt cóc mười mấy năm mới tìm được, người nhà lại theo sát từng giây, khó có cơ hội gây án. Khả năng cậu ta ra tay rất thấp, hơn nữa hôm đó cậu ta và Tôn Tú Tú đi hai hướng khác nhau. Nếu Chu Vượng nói thật, Bùi Thanh nghi ngờ không phải Tôn Tú Tú không muốn trả lời, mà là điện thoại không ở trên người cô ta. Cô xem lại bức tranh, không thấy có chiếc điện thoại nào xung quanh Tôn Tú Tú cả. Vậy ai ra tay? Có phải là tên cầm đầu ổ đa cấp và tình nhân gã không? Nhưng nếu chúng tìm thấy Tôn Tú Tú, giận vì cô ta trộm vòng, nhưng tại sao lại móc mắt cô ta? Một chiếc vòng chỉ có vài vạn, có thể lớn với người thường, nhưng với dân đa cấp thì chả đáng bao nhiêu, có cần phải mạo hiểm giết người không? Bán hàng đa cấp hoàn toàn khác với việc giết người. Hơn nữa, trong tranh của Bùi Thanh còn có cảnh Tôn Tú Tú bị giam giữ. Trả thù vậy có quá tàn nhẫn không? Nếu nói là trộm bị người ta bắt, rồi đánh chết xong chôn còn hợp lý hơn. Nhưng vụ này rõ ràng không giống vậy. Bùi Thanh lại nghĩ đến trạm xe buýt Hồng Môn. Tôn Tú Tú biến mất sau khi rời khỏi nơi đó.