Quyển 1 - Chương 20

Trinh Thám: Nét Vẽ Tiên Tri

Vệ Thập Thất 29-10-2025 12:26:09

Tiền Nhã bực mình không chịu được. [Tôi nói thật đó!] Mua được bản phác thảo rồi tôi chứng minh cho mấy người xem! Bùi Thanh thở dài, tiếp tục gõ: [Thật sự không còn, tôi xóa tranh lỗi nhanh lắm. ] Rồi lại gõ tiếp: [Streamer là người vẽ tranh đàng hoàng, chỉ nhận vẽ tranh, không chơi chiêu trò!] Tiền Nhã vẫn chưa từ bỏ: [Thật sự không còn?] Bùi Thanh: [Không còn. ] Cô phải dỗ mãi mới đuổi được chị đẹp đi. Kết thúc livestream, Bùi Thanh chỉ thấy mình vừa bỏ lỡ một món tiền lớn. Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác. Cô rất cần tiền, nhưng lại sợ phiền phức. Lỡ như có người không ưa, báo cáo livestream của cô thì cô biết khóc với ai giờ. Còn có người bình luận nói cô thuê người diễn, có số tiền thuê đó, cô thà đi ăn một bữa nướng còn hơn. Bùi Thanh đếm thu nhập hôm nay, chỉ vẽ được năm avatar, tùy độ phức tạp và độ nổi tiếng, giá dao động từ 50 đến 200, tổng cộng kiếm được 580 tệ. Cũng tạm. Không uổng công đi miếu Thần Tài. Cầu mong Thần Tài tiếp tục phù hộ con phát tài! Tiền Nhã bị họa sĩ dỗ ngọt, cuối cùng vẫn không mua được tranh lỗi. Họa sĩ nói là đã xóa, nhưng Tiền Nhã cảm thấy không muốn bán thì có. Cô ấy cắn móng tay nhìn phòng livestream đã tắt, rồi đột nhiên nhận được một tin nhắn. Cam cắn đuôi: [Bạn còn cần bản phác thảo đó không?] Tiền Nhã ngẩn người, nhìn lại, không phải ID của họa sĩ. [Bạn là ai?] Cam cắn đuôi: [Hôm qua tôi có quay màn hình, nếu bạn muốn, tôi có thể gửi ảnh chất lượng cao cho bạn. ] Gì thế này? Tiền Nhã: [Bạn còn quay màn hình nữa?] Cam cắn đuôi: [Tay streamer đó đẹp xuất sắc luôn, trắng trắng, xương khớp tay rõ, rất hợp để quay vài cảnh đặc biệt. ] Tiền Nhã: [?] Cam cắn đuôi: [Có nói bạn cũng chẳng hiểu đâu. Nói chung có mua không? 1. 000 tệ, tôi gửi ảnh. ] Tiền Nhã không trả lời. Cam cắn đuôi lại hỏi: [Bạn cũng là người thành phố A phải không? Tôi xem rồi, tranh cô ấy vẽ thật sự rất giống con đường đó. Tôi còn so lại với video nữa, thấy cũng có gì đó lạ lắm. ] Cuối cùng vẫn tiếp tục chào hàng: [1. 000 tệ, đáng đồng tiền bát gạo!] Tiền Nhã: [Gửi ảnh trước đi. ] Cam cắn đuôi: [Trả tiền trước đi. ] Cả hai đều sợ bị lừa, đẩy qua đẩy lại, cuối cùng thống nhất mỗi người nhường một bước, Tiền Nhã trả trước 100, Cam cắn đuôi gửi nửa bức tranh. Tiền Nhã xem nửa tranh thấy ổn, trả luôn phần còn lại. Cam cắn đuôi: [Chào người đẹp, nhận tranh rồi nhé, cả video tôi cũng gửi rồi, khỏi cần cảm ơn, sau này cần cứ tìm tôi. ] Tiền Nhã không trả lời, chăm chú xem video. Bản phác thảo hiện lên rõ ràng. Cô ấy lập tức bật máy tính, mở tất cả video tai nạn ở nhiều góc độ lên xem, càng xem mặt càng sa sầm. A a a a!!! Mẹ nó! Là thật đó!!! Là chiếc xe buýt tuyến 106 trong bản phác thảo, là mấy đứa học sinh mặc áo khoác cam, còn mấy xe con phía sau, đúng màu, đúng kiểu, cả biển số... cũng khớp nốt!!! Cô ấy nhảy cẫng trên ghế sô pha, mẹ ơi hu hu hu hu hu, con gặp được đại sư thật rồi!!! Cô ấy biết ngay mắt mình không có vấn đề mà!