Quyển 1 - Chương 50

Mang Theo Game Nông Trại Xuyên Về Mạt Thế

Kim Thiên Nhất Khối Nhục 09-12-2025 23:45:51

Tối nay Tần Tiểu Vi ăn bánh và hoa quả, ba bạn cùng phòng thì mì ăn liền và đồ vặt. Nhiều sinh viên nữ trong ký túc cũng đang ăn mì, hành lang ngập mùi thơm, lấn át cả mùi rác. "Nhìn video này đi, có nam sinh trường mình cải tạo máy bay không người lái để đi mua cơm!" Giọng Tiêu Lâm Lâm khiến mọi người chú ý. Tần Tiểu Vi đang gặm táo liền bước qua. Tiêu Lâm Lâm đang xem một video, đầu tiên quay ở một ký túc nam, rồi chuyển cảnh, máy bay không người lái lao vào màn mưa, bay lên cao, mang theo người xem nhìn toàn cảnh khuôn viên trường. Nhìn từ trên cao, khuôn viên trường Q toàn nước, thảm cỏ không thấy đâu, chỉ còn những hàng cây cổ thụ hai bên đường nhô ra khỏi mặt nước... Dù nghỉ học, giảng đường vẫn rất "đông đúc", bàn học ghép thành giường, kệ tạm, mỗi phòng đầy người và đồ, bừa bộn kinh khủng. So với đó, hành lang ký túc đầy rác của họ còn gọn gàng hơn... Ban đầu Tần Tiểu Vi chú ý máy bay lấy cơm thế nào, nhưng sau đó bị các chi tiết khác trong video thu hút. "Vừa rồi có người đốt bàn sưởi ấm đúng không?" Cô đột nhiên hỏi. "Hả, có à? Để tớ xem lại..." Tiêu Lâm Lâm kéo thanh thời gian và bật phát lại chậm. Tần Tiểu Vi bấm dừng: "Chính chỗ này!" "Đúng rồi đó! Có vẻ họ đang sấy quần áo, chắc đồ bị ướt không còn đồ khô..." "Nhưng cũng không thể đốt bàn học của trường được chứ ha?" "Chắc sẽ bị bắt đền tiền nhỉ?" Dù thấy hành động đó sai, họ cũng không bàn thêm, vì trời mưa lớn quá, quần áo ướt dễ ốm, thuốc lại thiếu, đốt bàn sấy đồ cũng là bất đắc dĩ... Tiêu Lâm Lâm tăng tốc độ phát lại, tiếp tục xem. Cô căn tin khi thấy máy bay thì ngạc nhiên, nhưng sau khi nhìn thấy tờ giấy nhắn bọc túi nilon trên máy bay vẫn "bán" cơm bình thường, còn tỉ mỉ bọc túi nhiều lớp chống nước. "Không ngờ máy bay không người lái hữu ích thế! Biết vậy tớ cũng mua một cái!" Phạm Cẩn nhìn hộp cơm đầy ụ mà thèm. Đoạn Hà: "Không cần đâu! Với tính của cậu thì chắc chắn sẽ quên sạc pin." Phạm Cẩn: "..." Hóng chuyện xong, ba người lại quay về giường mình. "Gâu gâu..." Cả phòng 1206 bỗng nghe thấy tiếng chó sủa. Vì điện thoại hết pin, trời tối rồi mà Phạm Cẩn chỉ có thể ngồi ngây ra trên ghế, thấy rất nhàm chán. Nghe thấy tiếng động, radar hóng chuyện của cô nàng lập tức bật lên, vội mở cửa ký túc, ló đầu ra nhìn hành lang. Những ngày mưa bão này, phòng của Bùi Hân đã có tiếng khắp mấy tầng lầu. Tất nhiên là tai tiếng. Ban đầu là vì cô nàng này mang về một con chó giống labrador. Mọi người tò mò nên kéo đến xem. Nội quy nhà trường cấm nuôi chó trong ký túc xá. Dù có sinh viên nuôi thú cưng thì cũng chỉ lén nuôi mấy con chó nhỏ. Gần như không ai chọn nuôi giống chó to như labrador. Về sau, mọi người bắt đầu không ưa Bùi Hân nữa vì con chó của cô bạn này quá phiền. Người lạ đi ngang qua thì sủa, sợ sấm cũng sủa... Mấy cô gái ở gần đó ai cũng thấy bực mình, một số người nhạy cảm còn bị mất ngủ vì bị làm ồn vào ban đêm. Ngay ngày đầu mưa bão, đã có người vì chuyện này mà cãi nhau to với Bùi Hân lúc nửa đêm. Con labrador còn lục thùng rác, cắn tung các túi rác đã được đóng gói, khiến hành lang bẩn thỉu bốc mùi. Nhưng Bùi Hân thì lại đi ở nhờ chỗ bạn trai nên mọi người muốn "sạc" cho cô gái này cũng chẳng tìm thấy người, chỉ đành chịu đựng. Sau đó, nó lại "cứu" một con mèo con đem về. Nhiều người thấy thú vị, còn dành thời gian đến phòng 401 để xem chú mèo được cứu... Tối hôm qua, Bùi Hân cuối cùng cũng quay về. Suốt buổi tối, phòng của họ có vô số người đến "tố cáo" con labrador. Nuôi chó lớn trong ký túc là vi phạm nội quy, lại còn gây phiền toái cho người khác, đó vốn dĩ là lỗi của Bùi Hân. Chỉ cần cô bạn này xin lỗi, hứa quản lý tốt con chó, dọn sạch rác ở hành lang... là được. Mọi người vốn dĩ có thiện cảm với động vật lông xù, chắc cũng không ai chấp nhặt với một con chó. Nhưng không hiểu sao tối qua, khi đang nói chuyện với người khác, Bùi Hân bỗng bật khóc rất to, làm như thể mấy cô gái đến "tố cáo" đang bắt nạt cô ta vậy, khiến người kia cực kỳ ngại. Mấy cô gái hóng chuyện ở gần đó không chịu được, nói vài câu trách móc Bùi Hân, rồi... họ đánh nhau thật.