Đã biết chính sách này tồn tại, Tần Tiểu Vi cũng muốn nhanh chóng bắt đầu "che đậy" cho sản phẩm trong không gian của mình.
Dù gì thì không gian nông trại là "bàn tay vàng" sau khi cô xuyên không. Nếu không có nó thì có lẽ một người bình thường như cô đến giờ vẫn chưa trả hết khoản vay học phí, nói gì đến việc có tiền tiết kiệm!
Còn việc xử lý số hàng mua về thì đợi đến khi cô có cửa hàng chính thức, có thể nghĩ cách biến chúng thành hàng hóa để bán ra, rồi trộn sản phẩm trong không gian vào đó.
Chuyện này sẽ cần cô phải suy tính kỹ càng hơn... Nghĩ tới đây, Tần Tiểu Vi tự dưng cảm thấy hơi phiền.
Nhưng cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lo tốt chuyện trước mắt đã!
Cô còn vài tháng nữa mới kết thúc thực tập.
Trường cô có quy định bắt buộc, ngành của cô phải bắt đầu thực tập từ học kỳ 2 năm 3, thực tập đủ 9 tháng và có giấy xác nhận mới được tốt nghiệp. Cô đã thực tập được hơn 4 tháng, còn phải ở lại ngân hàng hơn 4 tháng nữa mới lấy được giấy xác nhận.
Cô còn phải bận rộn với khóa luận tốt nghiệp, sau đó là bảo vệ luận văn, mở cửa hàng sớm nhất cũng phải nửa năm sau.
Đến lúc đó có khi cái giấy phép kia cũng bị hủy bỏ rồi!
Ăn trưa xong, Tần Tiểu Vi quét mã thuê ghế massage 40 phút, nhắm mắt tận hưởng dịch vụ, dưới sự rung lắc nhào nặn của ghế massage, suýt nữa cô ngủ quên trong trung tâm thương mại ồn ào sau một buổi sáng bận rộn.
Massage kết thúc, Tần Tiểu Vi vừa nhắm mắt chuẩn bị chợp mắt thì bị nhân viên tháo dỡ đánh thức: "Cô gái ơi, bọn tôi phải mang cái ghế massage này về công ty rồi, cô đi chỗ khác nghỉ nhé..."
Tần Tiểu Vi: "..."
Cô nhìn quanh một vòng, quyết định mua một cốc trà sữa, rồi tiếp tục dạo trung tâm thương mại giết thời gian.
Dù hôm nay là ngày làm việc, nhưng trung tâm thương mại vẫn rất "náo nhiệt", có điều náo nhiệt là các cửa hàng, còn khách thì không nhiều. Tầng 1,2, 3 nhiều cửa hàng vừa chuyển hàng vừa tranh thủ giảm giá bán ra.
Tin tức nói mưa lớn chỉ ngập đến tầng 3, nhưng cửa hàng tầng 4,5 cũng không yên tâm nên đều đang dọn hàng, bọc đồ chống nước.
Trung tâm thương mại vốn gọn gàng sạch sẽ hôm nay hỗn loạn vô cùng, dù khách không nhiều, nhưng ở giữa trung tâm vẫn thay một tấm poster quảng cáo khổng lồ, nội dung là hướng dẫn người dân bình thường ứng phó với mưa lớn sắp tới...
Trong tiệm trà sữa có ba nhân viên, cả ba đều đang đóng gói đồ đạc, tủ lạnh đựng trái cây tươi trống rỗng.
"Xin hỏi giờ còn gọi món được không?" Tần Tiểu Vi cúi đầu nhìn menu.
"Được ạ." Một cô gái trẻ buông máy móc trong tay, bước nhanh lại,"Bọn em giờ chỉ còn trà sữa truyền thống và trà sữa lài."
Tần Tiểu Vi rời mắt khỏi thực đơn, suy nghĩ một chút: "Một cốc trà sữa lài nhé."
Trong lúc chờ đợi, cô ngồi xuống cạnh quầy, trò chuyện cùng nhân viên: "Giờ các bạn dọn đồ rồi chiều là nghỉ bán à?"
Cô gái đang pha trà sữa nghe vậy đáp: "Chiều là đóng cửa rồi, đáng ra chiều hôm qua đã nghỉ rồi, nhưng ông chủ chưa tìm được chỗ để hàng nên mới kéo dài tới hôm nay..."
"Thế thì chiều các bạn được nghỉ rồi, sướng thật!" Nghĩ đến công việc mấy ngày gần đây ở ngân hàng, Tần Tiểu Vi cũng phải ghen tỵ.
"Haiz, em thì còn mong là không mưa lớn để ông chủ không cho nghỉ. Nhà em ở tầng 3, giờ vẫn chưa biết tính sao nữa!"
Hai ngày nay ở ngân hàng, Tần Tiểu Vi đã nghe không ít khách hàng bàn chuyện chuyển nhà, cũng coi như có chút "kinh nghiệm".
Cô thuận miệng đưa ra vài ý: "Bạn có thể tới tòa nhà Hắc Kim hỏi thử, bên đó ông chủ đã dọn trống mấy tầng, cho mọi người để hàng miễn phí, nhưng bảo vệ không chịu trách nhiệm trông đồ. Nghe nói có người còn định mang chăn màn đến đó ở tạm vài ngày. Còn có Trường THPT số 1, chỗ đó là điểm an cư do chính quyền tổ chức. Hoặc bạn có thể lên các ứng dụng bán nhà tìm, chỗ ngân hàng tôi gửi đồ cũng là chỗ thuê bên công ty bất động sản ấy..."