Quyển 1 - Chương 21

Mang Theo Game Nông Trại Xuyên Về Mạt Thế

Kim Thiên Nhất Khối Nhục 09-12-2025 23:45:52

Sắp xếp xong nhiệm vụ sản xuất cho xưởng và đất đen, cô đến khu hiên bên cạnh ngôi nhà nhỏ cho thợ săn."Hiên" là tên hệ thống đặt, thực chất là một lầu bát giác thoáng gió bốn chung quanh. Đây là bếp ngoài trời trong không gian của cô. Vì không có điện, kéo dây lắp máy hút mùi thì tốn kém, nên cô cũng ít nấu ăn ở đây, chỉ sắp xếp một bếp ngoài trời qua loa. Bếp chỉ có một nồi canh, một bếp gas tám lỗ, một bình gas và ít dầu muối đơn giản. Bếp và bình gas là đồ cũ cô mua từ một người bán bún thố đất, người đó định chuyển nghề nên bán rẻ, thấy trong không gian còn thiếu bếp gas nên cô mua về. Cô đổ ít nước vào nồi canh, bật bếp. Hôm nay cần câu thu được tôm nõn, cô định nấu mì hải sản cho bữa tối. Trong lúc chờ nước sôi, cô ra khỏi không gian, kiểm tra lại căn hộ sắp bị dọn trống, chắc chắn cửa sổ đã đóng, không bị dột nước mưa mới yên tâm. Cô không nấu nước lèo, nhưng mì hải sản vẫn rất ngon. Vấn đề duy nhất là đất hiện tại chỉ mở khóa sáu loại cây trồng là: Lúa mì, ngô, cà rốt, mía, bông và dâu tây. Cô đành dùng cà rốt thái sợi thay cho rau xanh. Giá mà lúc ra chợ đầu mối mua thêm thùng rau chân vịt! Nhưng rau mua sỉ thì một thùng mấy chục cân, ăn một mình chắc phát ngán... Ăn xong mì, cô pha một ly trà sữa truyền thống bằng bột trà hôm qua. No nê rồi, cô chuẩn bị về ký túc xá. Dù tan làm từ năm giờ hơn, nhưng lúc cô quay về trường thì cũng đã gần chín giờ. Nhà ăn vốn mở tới mười giờ cũng đã đóng cửa, cả siêu thị và tiệm ăn ở phố thương mại đều nghỉ bán, chỉ có sân vận động là còn náo nhiệt, nhiều nam nữ sinh đang chạy bộ, chơi bóng dưới ánh đèn đường... Thang máy đã được sửa trong ngày, Tần Tiểu Vi lên tầng 12. Ba bạn cùng phòng đang nằm lướt mạng, cô ngồi một lúc rồi bắt đầu sắp xếp hai vali đồ mang về từ hôm qua. Trong lúc cô đang thu dọn, Phạm Cẩn chỉ vào hai thùng giấy lớn sau cửa nói: "Tiểu Vi, tụi tớ chưa đụng tới dưa chuột và hồng cậu mang về, giờ mình chia ra nhé?" "Được." Tần Tiểu Vi gật đầu, lấy túi nhựa đựng vài ký hồng giòn và dưa chuột, trái cây: "Tớ giữ bấy nhiêu là đủ rồi, phần còn lại các cậu chia nhau, dư thì đem bán đi." "Tiểu Vi, hai loại này bao nhiêu vậy?" "Hồng bốn tệ sáu, dưa chuột ba tệ năm nửa ký." "Rẻ thật! Tớ nhớ bên phố thương mại hồng tới tám tệ một cân..." Cả ba lập tức bỏ điện thoại xuống, vây quanh chọn trái cây. Cân xong bằng cân điện tử, mấy người còn giúp cô rao bán trái cây trong nhóm, giá bán cao hơn giá nhập nửa tệ vì hai thùng trái cây này do Tần Tiểu Vi đi chợ đầu mối nửa đêm vác lên tầng 12 bằng tay, mọi người thấy thêm nửa tệ gọi là "tiền công" cũng hợp lý. Tần Tiểu Vi không định kiếm lời nên đồng ý mức giá bạn cùng phòng đề xuất. Giá trái cây rẻ hơn nhiều so với bên ngoài, tin đăng chưa đầy một phút đã bán hết, sau đó còn có nhiều người nhắn riêng hỏi mua, Tần Tiểu Vi phải vội nhắn vào nhóm bảo rằng trái cây đã hết. Bán xong, Phạm Cẩn còn góp nửa cuộn túi rác chưa dùng để đóng gói trái cây. Tối nay có đợt kiểm tra phòng lớn, sinh viên không xin nghỉ đều đã quay lại trường, chẳng mấy chốc đã có sinh viên đến phòng 1206 nhận hàng. Người đầu tiên là một cô gái hơi tròn buộc tóc thấp, tay dắt một con chó bằng dây xích, là một con labrador. "Tớ là Bùi Hân, vừa đặt dưa chuột và hồng trong nhóm niên khóa..." Xác nhận đúng tên, Tần Tiểu Vi giao phần trái cây cô ấy đặt. Thấy chủ nhân cầm trái cây, con labrador vẫy đuôi điên cuồng, nước dãi chảy đầy đất. Ánh mắt Tần Tiểu Vi dừng lại lâu hơn một chút trên thân hình béo bất thường của con chó. Béo như con heo ấy... không, là béo như con chó ấy! "2,5kg hồng, 5kg dưa chuột, tổng cộng 65,5 tệ, cậu mua trái cây cho nó à?" Phạm Cẩn sờ lưng con labrador, nó vẫn chăm chăm nhìn trái cây trên tay cô, không hề tránh né.