Hôm qua, một đàn em trong hội sinh viên còn đến nhắc nhở họ đóng cửa sổ. Phòng họ đã đóng cửa trượt và cửa sổ trong nhà vệ sinh đàng hoàng rồi.
Tần Tiểu Vi kiểm tra thử, cửa trượt ban công vẫn đóng. Nước ngấm từ các khe hở của đường ray cửa. Không rõ lý do là gì nhưng nước đọng trên ban công quá nhiều, mực nước bên ngoài đã lên tới bắp chân cô. Nếu mở cửa ban công ra lúc này thì nước bên ngoài sẽ tràn vào phòng ngay lập tức.
Nếu cứ để vậy, mực nước trong phòng sẽ tăng lên đến ngang bằng bên ngoài.
Biết một mình không xử lý được, cô gọi từng bạn dậy: "Phạn Phạn, Lâm Lâm, A Hà, dậy đi! Phòng mình bị ngập rồi!"
"Trời đất ơi..." Ba người hoảng hốt vì tình trạng ngập nước, Phạm Cẩn còn không kịp thay đồ ngủ đã nhảy xuống giường bằng chân trần luôn.
"Sao sàn nhà ngập nước thế này? Có phải ống nước vỡ rồi không?"
Tần Tiểu Vi chỉ về phía ban công, nhắc họ rằng vấn đề lớn nằm ở đó:
"Ban công bị ngập, nước tràn vào qua khe cửa, mực nước bên ngoài còn cao hơn trong phòng..."
Phản ứng đầu tiên của Phạm Cẩn là lên mạng cầu cứu, nhưng khi mở điện thoại mới phát hiện không chỉ phòng họ mà rất nhiều phòng ký túc xá đều có thể nuôi cá được rồi.
Có thể do mưa quá lớn làm tắc hết ống thoát nước, toàn bộ cống thoát trong ký túc đều không hoạt động, kể cả ban công cũng không ngoại lệ.
Hơn nữa, ban công ký túc xá chỉ có lan can xi măng, bên tường chỉ có một ống thoát nước nhỏ đường kính 3 - 4cm. Khi cống bị tắc, nếu ống này cũng bị nghẹt hoặc lượng nước chảy vào nhanh hơn nước thoát ra, ban công sẽ biến thành "bể nước khổng lồ", mưa xuống sẽ tích nước dần.
Cửa ban công dù đã đóng, nhưng ở các khe giữa ray và cửa vẫn có kẽ hở, nước mưa sẽ thấm vào phòng qua đó...
Hiện tại đã có sinh viên dùng chậu để tát nước ra khỏi ban công, trường cũng đã liên hệ thợ sửa điện nước để đến từng phòng khoan lỗ, tăng thêm lối thoát nước nhằm sớm giải quyết nước đọng.
Nhưng do mưa to, thợ sửa di chuyển cũng khó khăn, hơn nữa toàn khu ký túc có hơn mười ngàn phòng, không biết bao giờ mới đến lượt họ.
Giáo viên phụ trách trong nhóm động viên mọi người tự nghĩ cách tạm thời xử lý trước, tránh gây thiệt hại lớn hơn.
Phạm Cẩn tắt điện thoại, nhìn ba người còn lại trong phòng: "Nhiều phòng bị ngập rồi, mọi người đều đang tát nước thủ công..."
Tần Tiểu Vi thở dài bất lực: "Vậy bọn mình cũng bắt đầu tát nước đi! Trước tiên dọn hết đồ trên sàn đã..."
"OK!" Bốn người xắn tay áo chuẩn bị làm việc.
Phạm Cẩn nói: "À đúng rồi! Mình đi báo mấy phòng bên cạnh, kẻo họ ngủ quên không biết phòng bị ngập..."
Quả thật, nhiều người ở tầng 12 vẫn còn đang ngủ. Do tò mò về cơn mưa lớn có thể ngập tới tầng 3 nên nhiều người thức đến hơn 2 giờ sáng đợi mưa rơi mới chịu ngủ.
Nhưng nửa đêm mưa to, sấm chớp liên tục làm con chó labrador của Bùi Hân sợ đến mức tru cả đêm trong phòng.
Cách âm ký túc vốn kém, tiếng chó sủa vang cả tầng... Một số nữ sinh thấy ồn quá đã qua gõ cửa nhắc Bùi Hân trông chừng chó, đừng để nó sủa nữa.
Sau đó không hiểu sao một trong số họ cãi nhau với Bùi Hân, con chó còn đứng bên cạnh "hùa theo", khiến nhiều người ra xem, gây hỗn loạn. Vì vậy, tối qua phần lớn người ở tầng này đều ngủ không ngon.
Phạm Cẩn thông báo từng phòng xong mới quay về thu dọn đồ đạc.
Ngoài Tần Tiểu Vi, ba người còn lại có rất nhiều đồ, hộp giày, thảm yoga, ... đều để dưới đất. Trong tủ chất đầy, ngoài hành lang cũng toàn nước, không có chỗ để tạm đồ. Tần Tiểu Vi đành lấy vali trong tủ ra, nhường tủ của mình cho bạn cùng phòng đựng đồ linh tinh.
Sau khi dọn dẹp xong, cô mặc áo mưa lấy từ vali ra, thay dép lê.
"Tớ mở cửa đây, mọi người chuẩn bị sẵn sàng nhé." Tần Tiểu Vi đứng nghiêng người trước cửa trượt, ba người còn lại cầm sẵn chậu nhựa đứng bên cạnh.