Quyển 1 - Chương 1: Mưa lớn

Mang Theo Game Nông Trại Xuyên Về Mạt Thế

Kim Thiên Nhất Khối Nhục 09-12-2025 23:45:54

Khi màn hình máy tính hoàn toàn tắt, Tần Tiểu Vi ngồi trên ghế máy tính vươn vai một cái. Cô gái trẻ ngồi bên tay trái cô quay cổ than thở: "Sáng nay sao mà nhiều người rút tiền thế nhỉ? Cả buổi sáng tớ không ngừng tay, đến cả thời gian dừng uống nước cũng không có..." "Tớ cũng bận cả sáng..." Tần Tiểu Vi lơ đãng phụ họa, ánh mắt dừng lại trên màn hình điện thoại, trong đầu chợt hiện lên mấy món đồ ăn ngoài mình đã ăn gần đây. Ngân hàng nơi cô thực tập cách chỗ thuê rất xa, đi về mất hơn một tiếng, nếu gặp giờ cao điểm còn kẹt xe, thời gian đi lại còn lâu hơn. Sau mấy tháng thực tập, cô đã quen với việc ở lại ngân hàng ăn trưa và nghỉ trưa luôn. Thấy số lượng tin nhắn chưa đọc, Tần Tiểu Vi cau mày. Không biết từ lúc nào điện thoại đã chuyển sang chế độ im lặng. Buổi sáng quá bận, cô không có thời gian để kiểm tra chiếc điện thoại chuyên để liên lạc với bạn bè và bạn học nên cũng chẳng để ý có tin nhắn mới. Có 9 tin nhắn chưa đọc, tất cả đều do Trung tâm Cảnh báo khẩn cấp về Khí tượng Thiên tai tỉnh Q gửi đến, nói rằng ba ngày sau tỉnh Q sẽ có mưa bão đặc biệt lớn, mưa sẽ kéo dài hơn một tuần, yêu cầu cư dân chuẩn bị tình huống khẩn cấp. Ngoài việc nhắc nhở người dân không nên ra ngoài, tin nhắn còn hướng dẫn cách tự cứu bản thân khi gặp nguy hiểm và những việc cần chuẩn bị trước cơn bão... Đọc xong tin nhắn, lông mày Tần Tiểu Vi nhíu chặt hơn, cô mở ứng dụng trò chuyện, thấy nhóm phòng, nhóm lớp, nhóm năm học đều đang thảo luận tưng bừng về tin có mưa lớn ở tỉnh Q. Tin nhắn có nói mưa lớn sẽ gây ngập nghiêm trọng, có thể ngập cả tòa ba tầng. Ban lãnh đạo trường họp và quyết định cho sinh viên ở tầng một đến ba chuyển lên tầng cao hơn. Nhóm lớn thì đang bàn cách sắp xếp phòng, nhóm nhỏ thì than phiền vì không kịp mua đồ ăn. Trường của họ có mấy căn tin, nhưng mỗi căn tin chỉ có hai tầng. Mọi người đều lo sợ sẽ bị thiếu lương thực nên ngay sau khi nhận được tin nhắn, sinh viên ào ào đổ vào siêu thị mua sắm đến mức bánh quy khô gói rời cũng không tha. Giờ thì có khi kiếm cây kẹo gần trường cũng khó. Tin nhắn cảnh báo được gửi lúc chín giờ sáng, lúc đó Tần Tiểu Vi đang bận tiếp khách nên đã bỏ lỡ "thời cơ vàng" để đi mua hàng dự trữ. Tần Tiểu Vi lướt qua tin nhắn chưa đọc rồi mở lại mấy tin nhắn từ Trung tâm Cảnh báo để xem kỹ hơn, hàng mày mới dần giãn ra. Không có vấn đề gì lớn, cô không thiếu đồ ăn, chỉ cần về nhà trữ thêm ít nước máy, gia cố ban công theo như tin nhắn hướng dẫn là ổn rồi! Những dụng cụ và vật liệu để gia cố ban công cô đều có sẵn, chỉ cần ở yên trong nhà thì cơn bão này phần lớn sẽ không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của cô. Chỉ là tuần sau không thể ra sạp bán hàng, cô sẽ mất đi một khoản sinh hoạt phí. Nhưng hiện tại cô không gặp áp lực kinh tế. Dạo gần đây vừa thực tập, vừa làm khóa luận tốt nghiệp, lại còn phải kiếm tiền, cũng khá mệt mỏi. Mấy ngày mưa to này coi như là kỳ nghỉ cô tự thưởng cho mình. Tần Tiểu Vi tắt tin nhắn, mở ứng dụng đặt đồ ăn, định gọi một bữa để xoa dịu cái bụng đang "biểu tình". Phí giao hàng tăng gấp nhiều lần khiến lông mày vừa giãn ra của cô lại nhíu lại. Không cam lòng, cô kéo xuống tìm những cửa hàng có phí giao hàng thấp hơn, nhưng phát hiện quanh khu vực còn rất ít cửa hàng đang mở, tất cả đều tính phí giao hàng trên 20 tệ, thời gian giao trung bình cũng phải một tiếng rưỡi đổ lên. Giờ gọi đồ thì chưa chắc đến lúc cô đi làm buổi chiều đã kịp ăn. Với mức lương thực tập chỉ hơn một nghìn tệ, Tần Tiểu Vi dứt khoát tắt ứng dụng, định dùng đồ trong không gian của mình để ăn tạm cho qua bữa. Đúng vậy, cô có một không gian nông trại. Đây là "bàn tay vàng" sau khi cô xuyên không.