Quyển 1 - Chương 38

Mang Theo Game Nông Trại Xuyên Về Mạt Thế

Kim Thiên Nhất Khối Nhục 09-12-2025 23:45:52

Bữa tối có lượng thức ăn như bữa trưa, nhưng giá giảm từ 10 tệ xuống còn 5 tệ, bắt đầu áp dụng giới hạn mua, mỗi người chỉ được mua một phần. Để ngăn sinh viên xếp hàng lại, sinh viên khoa máy tính còn lập hẳn một app nhỏ, khi mua cơm phải quét điểm danh trong app... Mọi người đều biết lương thực dự trữ trong căng tin đã được điều động để cứu trợ những nơi cần thiết hơn. Tuy có chút phàn nàn, nhưng không ai gây rối. Cơm hộp quá ít, đến cả những cô gái ăn ít cũng không thấy no, Tần Tiểu Vi cũng vậy. Ăn xong phần cơm, cô còn ăn thêm một gói mì ăn liền và một quả táo. Vừa ăn xong táo, điện thoại của cô vang lên, là cuộc gọi từ cô cố vấn Triệu Kỳ. "Tần Tiểu Vi, em đang ở ký túc xá à?" "Dạ cô, em đang ở phòng, có chuyện gì ạ?" Triệu Kỳ nói: "Người phụ trách khoan lỗ thoát nước ban công sẽ tới ngay, bên chú ấy cần hai người giúp đỡ, em xuống tầng hai hỗ trợ một chút nhé." Tần Tiểu Vi không từ chối, dập máy rồi ra ngoài. Cô cố vấn còn gọi thêm một bạn nữ khác, cũng học thể dục thể thao, tên là Chu Lam. Cô ấy chỉ thấp hơn Tần Tiểu Vi vài phân, thân hình khá vạm vỡ, trông là biết người có sức mạnh. Hai người không quá thân, chỉ đứng trong hành lang tầng hai nói chuyện lúng túng chừng hơn mười phút thì người thợ mới chèo thuyền tới. Ban ngày trời vẫn mưa, so với buổi sáng thì mực nước ngoài còn dâng cao hơn. Tầng một ký túc xá đã bị ngập hoàn toàn. Lần này người thợ leo vào từ cửa sổ tầng hai không cần thang dây như buổi sáng, cũng không chật vật như dì căng tin hồi sớm. Nhưng cửa sổ tầng hai hơi nhỏ, ba người phải vất vả lắm, thậm chí đập bẹp cả khung cửa mới đưa được đồ từ thuyền vào hành lang. Tần Tiểu Vi lau nước mưa trên mặt, chủ động xách một túi to: "Chú ơi, cháu dẫn chú lên tầng 4, tầng hai ba không có người ở, không cần khoan." Người thợ vẫy tay, nhận lấy túi từ cô: "Không vội, mình lên tầng 3 trước, kiếm phòng trống để để hành lý đã." Tần Tiểu Vi và Chu Lam cúi đầu nhìn túi hành lý lớn, có phần bất ngờ: "Chú ra ngoài còn mang theo hành lý nữa ạ?" Người thợ thở dài: "Không có cách nào khác, trời mưa lớn, ra ngoài một chuyến quá phiền phức!" Ngoài hành lý và túi dụng cụ, chú ấy còn mang theo dầu diesel, máy phát điện và dây điện. Dây và máy phát không được dính nước, lúc đóng gói người thợ rất cẩn thận, ngoài lớp màng bọc thực phẩm dày, bên ngoài máy phát còn quấn thêm năm sáu lớp túi nilon. Sợ hai cô gái tay chân vụng về làm rách lớp bọc, phần tháo lớp bao ngoài máy và dây điện đều do chính tay ông làm. Máy phát có bánh xe nên di chuyển dễ, nhưng thang máy không dùng được, khi lên xuống cầu thang phải khiêng bằng tay. Việc chính của Tần Tiểu Vi và Chu Lam là giúp ông ấy vận chuyển máy phát. Lên tầng ba, người thợ đi vào mấy phòng liền, vẻ mặt không hài lòng: "Sao ký túc xá nữ cũng hôi vậy?" Chữ "cũng" này thật tinh tế, xem ra mấy tòa khác cũng thế cả. Sau khi phát hiện có thể đi vệ sinh ở tầng dưới, đa phần sinh viên chọn xuống đó. Các dì quản lý còn chủ động mở khóa tất cả các phòng trống ở tầng 2,3. Dù chỉ mới bị kẹt trong ký túc xá hai ngày, nhưng nhà vệ sinh ở tầng 2,3 đã tràn đầy chất thải của mọi người... Mỗi lần xuống lấy cơm, ai cũng phải mang theo giấy vệ sinh để bịt mũi. Là một trong những "thủ phạm gây mùi", hai cô gái hơi ngại ngùng. Cuối cùng, theo đề xuất của Tần Tiểu Vi, người thợ đi tìm dì quản lý đã chuyển lên tầng 4, nhờ bà dọn trống một phòng để đặt hành lý. Sắp xếp xong hành lý, người thợ mới bắt đầu làm việc. Ông đưa cho Tần Tiểu Vi một quyển sổ bọc trong túi nilon trong suốt: "Cháu giúp chú cầm sổ này nhé. Xong một phòng thì nhờ trưởng phòng ký tên vào đây. Mấy mục này cũng phải điền, cháu cứ điền theo mẫu là được..."