Tần Tiểu Vi hỏi: "Cẩn Cẩn, mấy thứ này bao nhiêu tiền? Tớ chuyển khoản cho cậu."
Phạm Cẩn lấy điện thoại ra tính giá: "Mì gói loại này bán sỉ 1,6 đồng một gói, mười lăm gói là 24 đồng. Táo 4,5 đồng một cân, tôi để lại cho cậu bao nhiêu nhỉ, để tôi cân lại..."
Cô bật cân điện tử, đứng lên trước, sau đó cầm túi táo đứng lên để "cân".
Làm xong mấy việc đó, Tần Tiểu Vi mới chuyển tiền mì và trái cây cho cô ấy.
Đoạn Hà sáng nay đi xếp hàng mua nước đóng bình, nước loại đó ở trường 7 đồng một bình, phải đặt cọc 20 đồng tiền bình, trả bình sẽ được hoàn tiền. Cô ấy mua tổng cộng 4 bình. Tần Tiểu Vi hỏi ai trả tiền, rồi chuyển 7 đồng cho Đoạn Hà.
Ngoài nước đóng bình, họ còn dùng xô nhựa giặt đồ hứng 4 thùng nước máy, trên còn phủ màng bọc thực phẩm để tránh bụi.
Trong lúc mưa to thì chắc chắn không thiếu nước sinh hoạt như rửa mặt đánh răng, còn với mức tiêu dùng hằng ngày của họ thì 4 bình nước đó đủ uống rồi.
Tần Tiểu Vi định sáng sớm đi chợ đầu mối nên hỏi thăm tình hình chợ với mấy người kia, sau đó rửa mặt, thay drap và chăn ga mới rồi đi ngủ. Ba bạn cùng phòng cũng đeo tai nghe một cách ăn ý.
Trước đây ở ký túc xá, có khi nửa đêm cô phải vào không gian nông trại thu hoạch rau. Để tránh bị bạn cùng phòng phát hiện, cô còn mua rèm giường loại có chóp và khả năng chắn sáng siêu tốt.
Kéo rèm lại thì dù bạn cùng phòng bật đèn cả đêm cũng không ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô.
Phạm Cẩn nói chợ đầu mối mở cửa lúc 3 giờ sáng. Để kịp mua đồ, Tần Tiểu Vi chỉ ngủ hơn hai tiếng rồi bị đồng hồ báo thức của vòng đeo tay đánh thức.
Khi kéo rèm ra, cô thấy vẫn còn hai bạn cùng phòng đang thức, người còn lại dù nằm trên giường nhưng vẫn cầm điện thoại.
"Các cậu vẫn chưa ngủ à?" Tần Tiểu Vi kinh ngạc.
Tiêu Lâm Lâm: "Khụ khụ, ký túc xá không tắt đèn, tớ cứ thấy chưa đến giờ đi ngủ..."
Tần Tiểu Vi: "..."
Cô xuống giường thay đồ, sửa soạn đơn giản rồi đeo balo rời khỏi ký túc xá.
Chợ đầu mối cách trường hơn mười cây số, may là đường không kẹt xe, cô chỉ mất hơn nửa tiếng là tới nơi.
Từ 3 giờ tới 5 giờ sáng là thời điểm nhộn nhịp nhất trong ngày ở chợ đầu mối, vì hiện giờ không mua được hàng ở siêu thị, chợ lẻ, hôm nay lại có nhiều người dân bình thường dậy sớm tới đây.
Bình thường cổng chợ mở 24/24, nhưng hai ngày nay người quá đông, bên trong tắc nghẽn nghiêm trọng. Để tiện cho tiểu thương dỡ hàng, ban quản lý đã đóng cổng sớm, chỉ cho xe tải chở hàng vào, sau 3 giờ mới cho dân vào mua.
Cổng vừa mở, đám đông lập tức ào vào, các quầy vốn vắng vẻ bỗng chốc chật kín người.
Đây là chợ đầu mối lớn nhất tỉnh, có hơn chục nghìn cửa hàng, trên 70% rau củ, trái cây, lương thực ở thành phố đều từ đây ra, thậm chí các thành phố lân cận cũng tới lấy hàng.
Diện tích chợ đầu mối rộng cỡ một thị trấn nhỏ, đi bộ phải mất vài tiếng mới vòng hết một vòng quanh chợ.
Để tiện cho tiểu thương vận chuyển hàng, đường bên trong chợ rất rộng, Tần Tiểu Vi không xuống xe, lái luôn xe ba bánh điện vào trong.
Người quá đông, bên trong hơi chen chúc, xe ba bánh phải chạy chậm lại.
Cô canh đúng giờ mở cửa nên vẫn có nhiều người vào trước mình.
Tuy vậy, với lượng hàng ở đây, cô cũng không lo không mua được đồ.
Tần Tiểu Vi từng tới chợ này nên khá quen thuộc, nhanh chóng tìm được khu gạo dầu.
Các cửa hàng gạo dầu nằm gần nhau. Cô đi mấy chỗ so giá, thấy cũng không chênh lệch mấy nên chọn đại một chỗ.
Các cửa hàng gạo dầu, đồ khô các thứ không bán lẻ, kể cả đậu xanh cũng phải mua bao 25kg. Chợ có quy định: Mỗi người một lần chỉ được mua tối đa 1 tạ gạo và 20 lít dầu. Mua nhiều hơn phải xuất trình giấy phép mua hàng để chủ cửa hàng quét mã QR xác nhận.