Quyển 1 - Chương 22

Mang Theo Game Nông Trại Xuyên Về Mạt Thế

Kim Thiên Nhất Khối Nhục 09-12-2025 23:45:52

"Đúng vậy! Xúc Xích trước giờ toàn ăn thức ăn tươi, ký túc xá tớ chỉ còn một bao thức ăn khô, hàng mới đặt đang kẹt đường, đành mua tạm cái khác trộn vào cho ăn..." Nhắc đến chuyện ăn uống của labrador, Bùi Hân nhăn mày. Rõ ràng khẩu phần ăn của nó trong mùa mưa làm cô ấy rất phiền lòng. "Chó không ăn nhiều hồng được đâu." Tần Tiểu Vi nhắc nhở. Bùi Hân: "Hồng thì tớ và bạn trai ăn, dưa chuột mới là cho Xúc Xích." "Labrador ăn nhiều vậy sao?" Tần Tiểu Vi tò mò hỏi. "Xúc Xích ăn đồ tươi là ngày hai bữa, mỗi bữa 1kg, còn nếu là hạt thì mỗi bữa nửa ký là đủ." "Nó ăn tới 2kg mỗi ngày á?" Cả phòng 1206 đều sốc trước khẩu phần của con chó. "Nó ăn khỏe quá!" Tần Tiểu Vi cảm thán. Cô vốn cũng định sau này nuôi một con chó lớn vừa bầu bạn vừa giữ nhà, nhưng nghe xong khẩu phần ăn của labrador thì âm thầm từ bỏ ý định. Mỗi ngày vài chục tệ tiền ăn, chẳng phải để mình ăn còn sướng hơn sao? Bùi Hân rời đi, vài sinh viên khác lần lượt đến nhận trái cây, thùng dưa chuột và hồng nhanh chóng được chia sạch. "Các cậu mau xem điện thoại, mấy tỉnh khác cũng phát cảnh báo mưa lớn rồi!" Giọng Phạm Cẩn khiến Tần Tiểu Vi chú ý. Cô mở điện thoại ra xem. Quả nhiên, trừ vài tỉnh khan hiếm nước, hầu hết các tỉnh đều cảnh báo mưa lớn, thời gian bắt đầu mưa khác nhau, nơi sớm thì ba ngày sau, nơi muộn thì năm ngày sau. Giờ đây, tin cảnh báo mưa đang chiếm hết trang nhất các cổng thông tin. Cũng có người đăng ảnh tin nhắn cảnh báo từ trung tâm phòng chống của từng tỉnh, nội dung không khác mấy với tỉnh Q. Tần Tiểu Vi không khỏi nghĩ tới những người đã tranh nhau mua vé hoặc lái xe đi "lánh nạn" sang tỉnh khác, không biết họ có hối hận không... dù sao thì, thành phố lạ sao thoải mái bằng nhà mình được! Nhưng tất cả điều đó chẳng liên quan đến cô, với sự chuẩn bị hiện tại, cô chắc chắn có thể vượt qua mấy ngày mưa to một cách an toàn. Mấy hôm nay bận quá, cô cũng chưa ngủ được ngon. Ban đầu định sau khi dọn dẹp thì đi tắm rồi ngủ sớm. Nhưng tối nay ký túc xá quá náo nhiệt, hết người này đến người khác đến phòng, khiến Tần Tiểu Vi mãi không thể ngả lưng ra giường ngủ được. Đầu tiên là ban cán sự và giáo viên phụ trách kiểm tra ký túc xá. Sau đó hội sinh viên đi từng phòng kiểm tra xem họ có tích trữ đủ nước sinh hoạt hay chưa, cửa sổ đã bịt kín chưa. Rồi đến lượt các câu lạc bộ kêu gọi họ đăng ký làm tình nguyện viên, giúp vận chuyển nhu yếu phẩm khi có bạn bị kẹt trong ký túc xá... Tần Tiểu Vi không có tinh thần hy sinh vì người khác. Mấy ngày qua vừa đi làm vừa đi lại đã khiến cô kiệt sức. Hiếm có một kỳ nghỉ dài, cô chỉ muốn nằm lười trong phòng nên không đăng ký làm tình nguyện viên. Nhưng ba người bạn cùng phòng của cô thì rất nhiệt tình, đều đã đăng ký và còn tham gia một buổi tập huấn trực tuyến trong nhóm. Sau khi bận rộn đến hơn 11 giờ đêm, Tần Tiểu Vi mới leo lên giường ngủ. Mấy ngày qua quá mệt, lại thêm việc cô đeo nút tai khi ngủ nên cô ngủ rất say. Dù trong đêm có nhiều tiếng động ở ký túc xá, cô vẫn không bị đánh thức. 6 rưỡi sáng, cô dậy theo đồng hồ sinh học. Sau khi thức giấc, cô tranh thủ vào không gian nông trại nhờ rèm giường che chắn, rồi mới bước xuống giường rửa mặt. Nhưng chân vừa chạm đất, hàng mày cô lập tức nhíu lại. Cả phòng ngập nước rồi. Hộp giày và thùng giấy của ba bạn cùng phòng để trên sàn đều đã ướt hết. Cô nhớ rõ tối qua trước khi ngủ cửa ban công vẫn đóng, chẳng lẽ sau đó có ai mở ra ao? Tần Tiểu Vi bước đi trên sàn nhà đầy nước, đến chỗ bồn rửa mặt sát ban công. Giữa phòng ngủ và ban công có một cửa trượt. Ban công là loại mở nên không thể bịt kín, ba bạn cùng phòng chỉ có thể gia cố cánh cửa kính mờ ban công bằng các vật dụng sẵn có theo hướng dẫn trong nhóm lớp.