Quyển 1 - Chương 45

Mang Theo Game Nông Trại Xuyên Về Mạt Thế

Kim Thiên Nhất Khối Nhục 09-12-2025 23:45:51

Cô mở kho kiểm tra. Ngô, sữa và thịt cá còn nhiều, đủ để hoàn thành ba đơn đầu. Sau khi nộp xong, cô tới nhà nhỏ cho thợ săn lấy giấy bút, quay lại sảnh sân bay để thống kê nhu cầu của bảy đơn hàng còn lại, trừ đi hàng tồn, tính ra số cần sản xuất hôm nay... Tần Tiểu Vi rất quen thuộc với thời gian sản xuất của từng món trong xưởng nên nhanh chóng lên kế hoạch sản xuất trong ngày. Mía thiếu khá nhiều, sáng nay trồng mía, tối trồng dâu... Chỉ còn thiếu chút kinh nghiệm là lên cấp 22, khi đó có thể xây chuồng lợn và mua heo con rồi. Vàng hình như còn thiếu, hay bán bớt đồ trong kho nhỉ? Không biết tháng này còn sự kiện kiếm vàng nào nữa không... Cô vừa nghĩ vừa ngồi lên xe bốn bánh hình hoạt hình, nhanh chóng chạy quanh các xưởng, sắp xếp nhiệm vụ sản xuất cho ruộng đất đen và nhà xưởng. Mưa bên ngoài lại lớn hơn. Cây lau nhà và quần áo cũ chặn ở cửa ban công đã thấm đầy nước, có dấu hiệu lan vào trong phòng. Tần Tiểu Vi vắt khô nước trong cây lau và quần áo cũ, dọn sạch nước quanh bồn rửa mặt rồi mới bắt đầu rửa mặt. Khi đang đánh răng, cô mở cửa ban công nhìn ra ngoài, mưa lại lớn hơn, phía trên ban công xuất hiện thêm một "rèm nước" nữa, nước lại bắt đầu đọng trên ban công. Mực nước dưới lầu gần giống như lúc chạng vạng hôm qua, ở giữa tầng một và tầng hai, dường như không dâng lên cũng không hạ xuống. Tần Tiểu Vi không chắc bữa sáng hôm nay sẽ bán kiểu gì, cũng không muốn giúp dì chuyển thùng, nên cô cố tình đợi đến 7 giờ 10 mới xuống mua đồ ăn sáng. Giống như bữa trưa và tối hôm qua, người của căng tin chèo thuyền đến bán cơm ở ngoài cửa sổ cuối hành lang tầng hai. Do mực nước dâng lên, nước từ cầu thang tầng một tràn vào hành lang tầng hai, may mà không sâu, sinh viên vẫn có thể mua đồ ăn qua cửa sổ cuối hành lang tầng hai. Bữa sáng không giới hạn số lượng như cơm hộp hôm qua. Tần Tiểu Vi không rõ là vì vấn đề lương thực trong căng tin đã được giải quyết hay chỉ có bữa sáng là ngoại lệ nên cô mua luôn ba phần, định để dành hai phần ăn tối. Dù sao thì cơm trưa và tối hôm qua cũng ít đến mức phải xếp hàng rất lâu mới mua được. Tần Tiểu Vi nhớ lúc nửa đêm bật dậy mơ màng hơn 2 giờ sáng, ba bạn cùng phòng vẫn chưa ngủ. Cô không chắc họ có ăn sáng không nên gọi điện hỏi có cần mua giúp không, ba "cú đêm" đều nói là họ muốn ngủ bù, chuyện ăn uống để sau hãy tính... Cô mang hai phần đồ ăn sáng còn lại về phòng ngủ, rồi mới xuống tìm chú Lý. Phòng ngủ của chú Lý rất náo nhiệt, ngoài ông còn có hai người đàn ông trung niên lạ mặt và hai nam sinh. Thấy Tần Tiểu Vi đến, chú Lý nhiệt tình vẫy tay: "Cháu Tần, đợi chút nhé, đợi bạn Chu đến rồi cùng bắt đầu." "Vâng." Tần Tiểu Vi mỉm cười với ông rồi đứng vào một góc. Ba người thợ ngồi rải rác trong phòng, hút thuốc và nói chuyện linh tinh về mưa bão, công việc, gia đình, con cái... Hai nam sinh thì châu đầu vào nhau nói chuyện nhỏ. Tần Tiểu Vi không quen nên không xen vào, chỉ đứng một bên chơi điện thoại. Tỉnh Z bên cạnh cũng bắt đầu mưa lớn. Có lẽ vì đã có tiền lệ của tỉnh Q nên tình hình bên đó tốt hơn nhiều. Theo tin tức từ chính phủ, họ thậm chí không cần huy động thêm đội cứu hộ tình nguyện từ dân chúng... Tần Tiểu Vi lướt tin một lúc thì Chu Lam đến. Đợi mọi người tập hợp đầy đủ, họ bắt đầu xuất phát. Chỉ có một máy phát điện nên ba người thợ hôm nay sẽ làm việc cùng một tầng. Trong nhóm có năm người đàn ông, nên hôm nay Tần Tiểu Vi và Chu Lam không cần khuân máy phát, chỉ cần cầm ba cuốn sổ đăng ký để hỗ trợ ghi chép là đủ. Việc ghi chép cũng đơn giản, điền thông tin rồi tìm trưởng phòng ký tên, một người làm là xong hết. Công việc không nhiều, bốn người làm quen một chút là bắt đầu trò chuyện. Tình hình ký túc xá nam và nữ không khác nhau là mấy, sau mưa lớn thì sinh hoạt đều rất bất tiện.