Chương 34

Xuyên Thời Gian, Bảy Lần Gõ Cửa Tiên Môn

Bất Ngôn Quy 27-09-2025 21:45:10

"Ta sai rồi." Dịch Trần nhận lỗi rất thẳng thắn, dù gì thì cô đúng là vừa nghịch dại. Trong một group nhập vai nghiêm túc như thế này mà đi gửi meme trẻ con, cũng chẳng trách gì mấy người nhập vai "chuyên nghiệp" lại khó chịu. Thời Thiên khẽ thở dài trong lặng lẽ, có chút thất vọng. Hắn thầm nghĩ, vẫn là tiểu tiên nữ nghịch ngợm vừa nãy dễ thương hơn nhiều. Nhưng rồi hắn vẫn ôn tồn an ủi: "Tiểu Nhất không sai đâu..." Thời Thiên còn chưa kịp nói hết câu, thì Thiếu Ngôn ngồi ở vị trí chủ tọa lại bất ngờ lên tiếng: "Ta vẫn luôn ở đây, chưa từng rời đi. Ta..." Chàng trai mặc áo trắng viền bạc khẽ khựng một nhịp, như đang tìm lời cho phù hợp, lại như bối rối chẳng biết đáp lại cách nói thân thiết kia ra sao. "Ta có thể chơi cùng ngươi. Bất kể khi nào, bất kể nơi đâu."... Dịch Trần thật sự không hiểu nổi vì sao mỗi lần mấy vị nhập vai trong nhóm có chuyện cần rời đi, đều phải rời khỏi nhóm trước? Chẳng phải chỉ cần offline là được rồi sao? Để nguyên nhóm cũng đâu vướng víu gì? Hơn nữa mỗi lần out rồi lại được add vào, không phải càng phiền phức sao? Hay là để nhập vai cho "chân thật", nên dù phiền phức đến đâu họ cũng phải chuyên nghiệp đến mức out nhóm mỗi khi "rời đi" mới chịu? Dịch Trần nhìn danh sách thành viên trong nhóm giờ chỉ còn vỏn vẹn ba cái tên, bất giác mở khung chat với người [Quản trị viên nhóm] mang tên Thiên Đạo. Bạn bè - Nhất Y Đới Thủy: [Tiểu Hanh Tức, sao cậu không bao giờ lên tiếng trong nhóm vậy hả?] Khiêm Hanh tự xưng là "Tiểu Hanh Tức", là một trong số ít tác giả viết truyện mà Dịch Trần có thể trò chuyện thoải mái. Nhưng trước đây Khiêm Hanh rất bận, hiếm khi online, nên cô cũng chẳng có nhiều cơ hội để trò chuyện với người này. Lần này cũng vậy, tin nhắn vừa gửi đi, mãi thật lâu sau cô mới nhận được phản hồi. Bạn bè - Khiêm Hanh: [Cô từng thấy Thiên Đạo tùy tiện nói chuyện bao giờ chưa? Phải giữ khí chất thần bí chớ. Với cả, thật ra thì tôi bận lắm á, hề hề... (xấu hổ che mặt. jpg)] Bạn bè - Khiêm Hanh: [Tôi chỉ treo tên làm nhóm trưởng thôi, chứ không tham gia luận đạo đâu. Cô đừng lo tôi thành "bóng đèn" hiệu Philip chiếu sáng hai người cô với Thiếu Ngôn nha... (vui vẻ. jpg)] Dịch Trần bỗng thấy có chút lúng túng. Quả thực cô rất thích nhân vật "Thiếu Ngôn", nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc cô sẽ có cảm tình với người đang cosplay Thiếu Ngôn ngoài đời thật đâu nhé. Bạn bè - Nhất Y Đới Thủy: [Đừng có ba hoa! Nhóm này siêu dị luôn ấy. Sao hễ nói "phải rời đi" là tất cả lại out nhóm thật vậy? Với cả,"Thiếu Ngôn" không cần ngủ sao? Anh ta như kiểu online 24/7 luôn á!] Dịch Trần không phải kiểu người thích tò mò chuyện riêng tư của người khác. Nhưng chuyện này thật sự quá kỳ lạ, khiến cô không nhịn được phải hỏi thử. Dù sao thức đêm nhiều cũng hại sức khỏe lắm, tuy rằng bản thân cô cũng không có tư cách nói câu đó cho lắm. Trước câu hỏi thẳng thắn ấy, Khiêm Hanh bỗng im lặng một lúc. Bạn bè - Khiêm Hanh: [Ờm, chuyện đó thì... ] Bạn bè - Khiêm Hanh: [Vài người trong nhóm... công việc hơi đặc biệt một chút... ] Đặc biệt? Đặc biệt kiểu gì? Cần trực ca đêm? Hay là kiểu tài khoản thương mại do nhiều người thay phiên nhau quản lý? Nhưng như thế cũng vô lý, nhà ai mà dùng tài khoản marketing lại để nguyên avatar mặc định của hệ thống cơ chứ? Bạn bè - Khiêm Hanh: [Ý là... thân phận á, kiểu như mấy "lão cán bộ về hưu" đó. ] Bạn bè - Khiêm Hanh: [Vừa có tiền, vừa rảnh rỗi, mà lại cô đơn lạnh lẽo. Nhất là Thiếu Ngôn đó, cô nhìn anh ta cứ ngồi yên lặng một chỗ, ngồi một cái là cả ngày! Cô nói xem, cô đơn đến cỡ nào cơ chứ!] Dịch Trần cạn lời. Một mặt thấy Khiêm Hanh nói cũng có lý, mặt khác lại hơi rợn người mà nghĩ: Mấy người bạn mới quen của mình rốt cuộc là thuộc cái niên đại nào vậy?"Cán bộ về hưu" ư?