Thời Đường, Phùng Đạo từng viết trong bài thơ "Thiên Đạo" là:
"Cùng đạt giai do mệnh, hà lao phát thán thanh.
Đãn tri hành hảo sự, mạc yếu vấn tiền trình."
Tạm dịch nghĩa:
"Nghèo sang đều do mệnh, hà tất phải thở than?
Chỉ cần làm việc tốt, đừng bận tâm tương lai."...
"Cho nên, không phụ sơ tâm, mới có thể đi xa được."
Lúc này, Kiếm Tôn Âm Sóc lên tiếng hỏi: "Vậy trong mắt đạo hữu, thế nào là thiện ác? Thế nào là tốt xấu?"
Lý thuyết là như vậy, nhưng làm sao biết việc mình làm là đúng hay sai? Thiên đạo cũng đâu thể nói rõ cho mình biết mình đã làm cái gì đúng, cái gì sai?
Vấn đề này... Dịch Trần cũng có thể trả lời.
Vô Danh Nhất Y Đới Thủy: [Trời đất có "ba tính": chia hai thì có thiện và ác, chia ba thì có thêm "vô ký tính". Thuận lý là thiện, nghịch lý là ác, có thể phân biệt hai điều này theo hướng lợi ích và tổn hại. ]
Kiếm Tôn Âm Sóc: [Vậy "vô ký tính" là gì?]
Dịch Trần bưng ly nước trên tủ đầu giường, uống một ngụm, một tay cầm điện thoại, cô gõ chữ lia lịa.
[Cùng một việc, nhìn ở góc độ này thì có lợi, nhưng ở góc độ khác lại không có lợi, nên không thể xem là thiện, mà là vô ký. Mà cũng là việc đó, ở góc độ này tuy là tổn hại, nhưng ở góc độ khác lại không tổn hại, nên cũng không thể xem là ác, mà là vô ký. ]
Nói trắng ra, những chuyện bản thân cũng không biết phải xếp vào thiện hay ác sẽ gọi là "vô ký".
Ví dụ như hai nước giao chiến, giết người thì hiển nhiên là ác, nhưng bảo vệ đất nước lại là thiện. Những việc khó phân biệt rạch ròi như vậy, chỉ có thể xếp vào "vô ký tính".
Nói nghiêm túc thì đây là thuật ngữ bên Phật giáo, nhưng Phật giáo và Đạo giáo vốn là "người một nhà", có nhiều chỗ tương thông. Nhưng về phương diện khác... Đạo giáo vốn tôn sùng "đạo pháp tự nhiên", chứ không phải "phổ độ chúng sinh" mà!
Nói trắng ra thì Đạo giáo làm việc không phải vì thiện hay ác, mà là vì thiên đạo! Tuy trong "Thái Thượng Cảm Ứng Thiên" có chia thiện ác, nhưng thật ra thuận theo ý trời là thiện, nghịch ý trời là ác. Đúng, chính là cao quý, lạnh lùng như vậy đó!
(Thái Thượng Cảm Ứng Thiên là kim chỉ nam tóm gọn luật nhân quả theo quan điểm Đạo giáo, khuyên con người sống tốt thì hưởng phúc, làm ác sẽ gặp tai ương. )
Nhưng nếu nói câu này với Âm Sóc, với tính cách của người đó chắc chắn sẽ nói: "Ồ, ma đạo vốn chẳng phải chính đạo, toàn là nghịch ý trời. Ta tiễn bọn chúng về tây thiên chính là thiện rồi còn gì."
Không được đâu chị đẹp ơi!
Sau đó, mọi người trong nhóm tiếp tục đưa ra một loạt câu hỏi. Dịch Trần cố gắng trả lời hết mức có thể. Qua vài hiệp đấu, cô cảm thấy cơ thể mình như bị moi rỗng luôn rồi.
Tất cả kiến thức hiếm hoi về đạo mà cô tích lũy suốt bao năm đều bị moi ra sạch trơn! Mà đối phương hỏi đâu trúng đó, hỏi cực chuẩn, cực sâu, nhóm ngữ C này có lượng kiến thức quá đáng sợ!
Dịch Trần đã hết chiêu luôn rồi, nếu đối phương còn tiếp tục hỏi nữa, cô chỉ có thể giả vờ rớt mạng thôi!
Mặt mày cô ủ rũ, bấm bấm nghịch nghịch điện thoại, rồi cô thấy nam thần nhà mình vẫn im lặng từ nãy đến giờ đột nhiên lên tiếng.
Đạo Chủ Thiếu Ngôn: [Lời nói của đạo hữu sắc bén, hàm nghĩa sâu xa, thật khiến người khác kính phục. Không biết đạo hữu là cao đồ của môn phái nào ở Cửu Châu?]
Câu này là đang hỏi danh tính. Theo quy tắc của nhóm ngữ C, tức là đối phương đã công nhận cô đủ tư cách để gia nhập vào đội ngũ luận đạo của họ, và yêu cầu cô "nhập vai" bằng một danh phận.
Đối phương nhập vai Thiếu Ngôn quá đỉnh, đến mức Dịch Trần cũng không còn nghĩ tới chuyện thay thế nữa. Ngược lại, cô bắt đầu nghiêm túc muốn "ở lại".
Dịch Trần lập tức lục lại toàn bộ các nhân vật trong "Thất Khấu Tiên Môn", nhưng xem tới xem lui, người duy nhất cô tự tin nhập vai ngoài Thiếu Ngôn thì chỉ còn lại nữ chính Bạch Nhật Hi.
Nhưng mà... Quan trọng là chữ "nhưng mà" này! Bạch Nhật Hi có người yêu rồi!
Dịch Trần nghĩ đến viễn cảnh sau này nhóm ngữ C này sẽ nổi tiếng vang dội, mà nếu cô nhập vai Bạch Nhật Hi, vậy chẳng phải về sau cô sẽ phải diễn couple với người nhập vai nam chính à?
Kinh khủng hơn nữa, nam chính chính là... Hậu bối của Thiếu Ngôn!
Vậy chẳng phải sau này cô sẽ phải theo vai vế của nam chính mà gọi Thiếu Ngôn là "Lão tổ" à? Không! Không thể chấp nhận thiết lập này được!
Dịch Trần căng mặt, gõ từng chữ từng chữ lên màn hình:
Vô Danh Nhất Y Đới Thủy: [Thật hổ thẹn, ta tên Tiểu Nhất, chỉ là một tiểu tiên nữ đến từ tiên giới thôi. ]