Đúng lúc cô đang chạnh lòng vì đêm khuya cô độc, lại biết được có người nhớ đến mình, điều này thực sự khiến Dịch Trần cảm thấy vui mừng.
Có lẽ đây là "cơ duyên" mà Thời Thiên nói đi.
Tiểu tiên nữ Tiểu Nhất: [Thời Thiên đạo hữu, Tố Vấn đạo hữu, hai vị không nghỉ ngơi sao?]
Dịch Trần vừa ngủ một giấc, giờ cô thức dậy rồi, không ngờ hai người này vẫn online. Chẳng biết họ là cú đêm hay là cao thủ thức khuya nữa.
Nghĩ vậy, cô không biết nói gì, chỉ là không giấu được nụ cười nơi khóe môi.
Thánh Hiền Thời Thiên: [Tiểu Nhất đạo hữu? Đạo hữu vẫn còn ở đây sao?]
Y Tiên Tố Vấn: [Thật trùng hợp, chúng ta thật có duyên. ]
Đạo Chủ Thiếu Ngôn: [... ]
Ơ? Nam thần cũng online ư?
Dịch Trần ôm điện thoại, lăn một vòng trên giường. Tuy cô biết đối phương chỉ là coser, nhưng khi thấy tên "Thiếu Ngôn", cô vẫn không khỏi vui mừng trong lòng.
Tiểu tiên nữ Tiểu Nhất: [Hóa ra Thiếu Ngôn đạo hữu cũng còn thức, còn các vị khác đâu rồi?]
Cô chỉ hỏi xã giao, vì lúc này mọi người lẽ ra đã offline đi ngủ rồi, chỉ những người còn online mới bất thường thôi.
Không ngờ Tố Vấn lại nghiêm túc trả lời cô.
Y Tiên Tố Vấn: [Nghe một câu của đạo hữu còn hơn hẳn mười năm đọc sách. Âm Sóc và Nguyên Cơ đạo hữu đã ngộ đạo nên đã bế quan rồi. Còn Thanh Hoài, tuy có tước vị Thượng Quân, không cần ngày ngày chầu triều, nhưng vẫn còn những tấu chương phải xem xét. Tử Hoa đạo hữu tính tình tinh nghịch, đã đến Thương Sơn một chuyến thì nhất định phải kiếm thảo dược luyện đan nên đã đi dạo khắp ngọn núi rồi. Chỉ có Thiếu Ngôn là có lòng, ở lại bầu bạn với hai lão già là ta và Thời Thiên cùng nhau ngắm trăng. ]
Y Tiên Tố Vấn là một trong Thất Tiên Vấn Đạo, chỉ xếp sau Thời Thiên về tuổi tác và tư cách, được xem là tổ sư của "Y đạo" trên đại lục Cửu Châu. Đồng thời cũng là các chủ đầu tiên của Phù Thế Tiên Lâm. Dù đã thoái vị nhưng uy danh vẫn vang vọng.
Y Tiên Tố Vấn vốn xuất thân là một lương y bình thường, bôn ba khắp nhân gian nên được mệnh danh "Y Tiên".
Sau khi sáng lập "Y đạo", ông xây dựng Phù Thế Tiên Lâm ở sâu trong sơn cốc, đồng thời lấy tên này làm tên môn phái.
Ban đầu ông hành hành y với thân phân giả nữ nhi, bởi ông thương xót phận nữ nhi nên thường ăn mặc trung tính, dẫn đến nhiều người nhầm ông là nữ.
Thực ra, Tố Vấn và Thiếu Ngôn chỉ chênh nhau chừng trăm tuổi. Nhưng vì Tố Vấn đã trải qua nhiều thăng trầm, am hiểu nỗi khổ của trần gian. Khác với Thiếu Ngôn tu xuất thế, ít va chạm đời thường, nên Tố Vấn thường xem mình là bậc tiền bối, là người có kinh nghiệm hơn.
(Người tu xuất thế thường chọn cách ẩn cư, tách mình khỏi thị phi, danh lợi để chuyên tâm tu đạo. )
Xem xong câu đáp của Tố Vấn, Dịch Trần thở dài đỡ trán. Cô vừa cảm động, nhưng cũng hơi ngán ngẩm. Bởi những người này nhập vai quá đạt, đạt tới từng chi tiết nhỏ nhặt, làm cô cũng nhập vai sâu theo!
Câu đáp của Tố Vấn quá hoàn mỹ, đến cả lý do offline của mấy người khác cũng phải tìm cớ, mấy đại lão coser này quá trâu bò rồi.
Dịch Trần định trêu chọc một phen, đối phương đã vội nêu câu hỏi.
Thánh Hiền Thời Thiên: [Tiểu Nhất đạo hữu, chúng ta đã có duyên luận đạo, sao không hiện thân để gặp mặt? Thiếu Ngôn pha trà điêu luyện lắm, đạo hữu có thể nếm thử xem. ]
Y Tiên Tố Vấn: [Đại thiện, vị trí Bát Quái Thương Sơn vẫn còn thiếu một chỗ, đạo hữu đến là vừa đủ bộ. ]
Đạo Chủ Thiếu Ngôn: [Không tệ. ]
Hiện thân? Đến tham dự? Đủ bộ???
Dịch Trần ngơ ngác, mấy người này đang diễn cái gì thế? Cô gần như tưởng mình đang thực sự đứng trên Thương Sơn luận đạo rồi đấy!
Nhưng làm sao cô "hiện thân" được? Leo qua đường cáp mạng à? Không không... Chắc chắn phải có hàm nghĩa sâu xa hơn!
Dịch Trần trầm tư suy nghĩ,"hiện thân" chính là để lộ dung mạo, tức ý là... Nhân vật của cô chưa hoàn chỉnh?
Chắc vậy rồi, hôm trước cô còn hồn nhiên thốt ra câu "Ta là tiểu tiên nữ đến từ tiên giới", rồi chạy mất. Tuy họ chấp nhận danh xưng ấy, nhưng đó hoàn toàn là nhân vật do cô tự nghĩ ra, không có trong nguyên tác!
Gia nhập nhóm ngữ C với một nhân vật hoàn toàn mới thì không sao, nhưng nhất định phải dần hoàn thiện nhân vật, tránh gây lệch lạc. Chắc họ đang khuyên cô nên xây dựng nhân vật "Tiểu tiên nữ" thêm đầy đủ, sinh động hơn!
Dịch Trần lập tức nảy ra ý tưởng. Tiểu tiên nữ tất nhiên lấy chính cô làm nguyên mẫu, nhưng phải thiết lập cho một lai lịch đặc biệt mới được.
Họ đều đóng vai đại cao thủ trong nguyên tác, kẻ phàm tục bình thường không thể cùng họ luận đạo. Vậy nhân vật của cô nhất định không thể chỉ là một người trần mắt thịt.
Tiểu tiên nữ thanh thoát siêu phàm, sinh ra trong môn phái danh tiếng ở tiên giới. Còn "ở nhà" ý ngầm là... Cả đời không bước chân ra ngoài? Nhưng chỉ thế thì chưa đủ ấn tượng. Với tính cầu toàn của họ, họ sẽ hỏi "Sao tiểu tiên nữ biết tên ta?". Nên cô phải tạo một cốt truyện đủ ấn tượng, biết rõ mọi chuyện của họ – tức toàn tri toàn năng!
(Toàn tri toàn năng: Nắm rõ tất cả thông tin, hiểu tường tận mọi thứ, có thể làm mọi việc. )