Chương 11

Xuyên Thời Gian, Bảy Lần Gõ Cửa Tiên Môn

Bất Ngôn Quy 27-09-2025 21:45:11

Nói nghiêm túc thì cả hai đều không sai. Nhưng suy nghĩ của Âm Sóc quá cực đoan, cũng không thực tế lắm. Nếu nói chính đạo tu là "bản ngã", thì ma đạo lại tu "bản tâm". Cái trước nhấn mạnh tự giác kỷ luật, cái sau theo đuổi tự do, bắt ma đạo phải tuân theo quy củ của chính đạo rõ ràng là không khả thi. Mặt khác, nếu xét theo lập trường "chính tà", quan niệm của Âm Sóc là "tà ác phải bị diệt trừ". Còn theo lập trường "tiên phàm", nàng lại tin vào "Đạo pháp tự nhiên". Nghe có vẻ mâu thuẫn phải không? Thật ra là không. Ý tưởng của Âm Sóc là: "Chính tà" cần sự ràng buộc, còn "sinh tử" thì nên thuận theo tự nhiên. Còn Nguyên Cơ là người nghiêm khắc, rất giữ quy củ, tin rằng vạn vật nên thuận theo quy luật tự nhiên, không nên ép buộc, can thiệp thô bạo vào số mệnh hoặc con đường tu luyện của người khác. Không quản chính hay tà, sinh hay tử, ông sẽ dạy đệ tử hướng thiện nhưng không can thiệp vào con đường tu luyện của họ. Dù ông chủ trương thuận theo tự nhiên nhưng lại rất khâm phục sự hy sinh vì chúng sinh của Thiếu Ngôn, nên đã nhiều lần lên tiếng bênh vực. Cũng vì thế, khi thấy hành động hy sinh bản thân của Thiếu Ngôn, hóa thân thành Thiên Trụ để cảm hóa chúng sinh, ông lại càng không thể chấp nhận sự cứng nhắc không cho người khác cơ hội sửa sai, kiểu "tà ác phải bị diệt trừ" của Âm Sóc. (Thiên Trụ: Trụ cột của trời đất. ) Suy nghĩ của Thiếu Ngôn cũng rất đơn giản, chúng sinh bình đẳng. Mà "chúng sinh" ở đây bao gồm cả tiên lẫn phàm, cả chính lẫn tà. Sau khi trở thành Thiên Trụ, điều y bảo vệ chỉ là chúng sinh dưới bầu trời này, không màng đến những thứ khác. Ba người họ, thật ra có một phần lý tưởng giao thoa nhau. Nhưng họ không nhận ra điều đó. Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Dịch Trần vẫn đánh ra một dòng chữ trong khung chat. Vô Danh Nhất Y Đới Thủy: [Chư vị có thể nghe ta nói một lời chăng?] Dịch Trần có phần nhập vai quá rồi. Có lẽ là vì mọi người trong nhóm ngữ C này diễn quá sát nguyên tác, nên nhất thời cô thật sự có cảm giác như đang luận đạo cùng Thất Tiên Vấn Đạo. Vì thế cô không nhịn được mà dựa vào hiểu biết của mình về nguyên tác để bắt đầu phân tích tính cách từng nhân vật. Hiện tại, mâu thuẫn giữa Âm Sóc và Nguyên Cơ, Thiếu Ngôn không phải là "đạo bất đồng, bất tương vi mưu", mà là "không thể thuyết phục đối phương chấp nhận đạo của mình". Nhưng thật ra điều này vốn chẳng mâu thuẫn gì cả. Bởi vì đạo của Thiếu Ngôn và Nguyên Cơ không phải là thứ "tà ác" mà Âm Sóc muốn diệt trừ. Hơn nữa con đường sát phạt mà Âm Sóc đi thực chất cũng là một trong "Tam Thiên Đại Đạo" mà Thiếu Ngôn từng nhắc đến. Vô Danh Nhất Y Đới Thủy: [Hẳn là chư vị cũng rõ, có vô số con đường tu đạo, tuy khác nhau nhưng đều về cùng một đích. Cũng như Đạo thì vô cùng tận, Phật thì coi vạn vật là hư vô, tất cả chúng ta đều đang tìm đạo giữa thế gian này, ai cũng có số mệnh riêng và lý tưởng riêng để theo đuổi. ] Vô Danh Nhất Y Đới Thủy: [Theo ta thấy, nếu đã thật lòng muốn chấp nhận sự khác biệt, vậy chỉ cần chia sẻ đạo của mình là đủ, không cần phải can thiệp vào con đường tu đạo của người khác. Có người tu đạo cao xa, rộng lớn như mây xanh trên chín tầng trời. Có người lại đi con đường nhỏ bé giản dị. Vì vậy không nên lấy đó để phân cao thấp. Suy cho cùng, cách nhìn của mỗi người đều do trải nghiệm và con đường họ từng đi định hình nên. Đạo Chủ khoan dung với vạn vật là điều đáng quý, nhưng quan điểm rạch ròi của Kiếm Tôn cũng không sai. Tôn trọng sự khác biệt lẫn nhau, chẳng phải đó mới là điều chúng ta đang hướng đến sao?] Vô Danh Nhất Y Đới Thủy: [Thay vì lấy quan điểm của mình ra để đánh giá đạo của người khác, chi bằng tự nhìn lại bản thân, học cái hay, bỏ cái dở, tìm cơ hội vượt qua chính mình. Chẳng phải đó mới là ý nghĩa thực sự của việc "luận đạo" sao?]