Chương 25

Xuyên Thời Gian, Bảy Lần Gõ Cửa Tiên Môn

Bất Ngôn Quy 27-09-2025 21:45:10

Kỳ Ấu Phàm biết việc điều chế nước hoa cần cảm hứng, chỉ cần lệch tý nguyên liệu thôi là mùi hương đã khác hẳn. Kỳ Ấu Phàm không biết là, với Dịch Trần thì việc điều hương vốn chỉ là thú vui cá nhân, không phải công việc chính. Chỉ cần đọc yêu cầu, hương liệu sẽ tự động lan tỏa trong đầu cô, hóa thành màn sương hương dịu dàng nhất. Dịch Trần cất tờ giấy vào túi, cô nhìn sang Kỳ Ấu Phàm: "Dạo này em thế nào? Đã quen với công việc chưa?" Kỳ Ấu Phàm cười ngại ngùng: "Nhờ ơn chị Dịch, đều ổn cả ạ." "Học hành thì sao?" "Ban đầu em không quen lắm, nhưng dạo này em theo kịp tiến độ trong trường rồi." Cùng với sự tiến bộ của khoa học, ngày nay việc học đã phát triển đến mức không cần rời khỏi nhà nữa. Kỳ Ấu Phàm hơi ngại giao tiếp nên chọn học từ xa ngay khi vào đại học. Chỉ cần đăng nhập tài khoản, đeo kính thực tế ảo, là sẽ có giáo viên dạy trực tiếp thông qua hình ảnh 3D. Sau khi hoàn thành bài kiểm tra sẽ có thể nhận bằng tốt nghiệp. Dịch Trần thấy như vậy cũng khá tốt. Cô cũng thuộc kiểu tốt nghiệp chương trình học từ xa. Người hướng ngoại có cách sống hướng ngoại, người hướng nội sống hướng nội, chẳng sao cả. Dịch Trần nhớ lại những lời khuyên của nhóm bạn cô mới quen trong nhóm chat. Cô mím môi, hít sâu một hơi, rồi mới dũng cảm nói: "Thường ngày thích ở một mình cũng không sao, nhưng nếu em chán thì có thể tìm chị trò chuyện." Kỳ Ấu Phàm hơi lơ đãng, không phải cố ý mà là vì cô ấy không giỏi giao tiếp. Nghe vậy, cô ấy ngượng ngùng gật đầu, nở nụ cười e thẹn. Dịch Trần mang theo tờ giấy ghi đơn hàng rời khỏi căn hộ của Kỳ Ấu Phàm, đi được nửa đường, cô thở dài. ... Lại thất bại rồi. Dịch Trần thật sự muốn lên mạng kể khổ. Haiz, sao mỗi lần nói cô thật lòng thì người ta đều cho là câu khách sáo thế? Chẳng lẽ trông cô lạnh lùng đến mức đó sao? Dịch Trần không biết rằng, sau khi cô rời đi, bé "thỏ con" e thẹn nhảy tưng tưng trong phòng khách, sau đó vội chạy về phòng bật máy tính lên, lên diễn đàn "Góc khuất tâm sự". Kỳ Ấu Phàm phấn khích nhấp vào chủ đề: Góc khuất: "Sếp của tôi là tiên nữ". Cô ấy gõ phím cạch cạch. "Hôm nay sếp đến thăm tôi đó! Vui quá đi! Vui tới mức muốn bay lên trời luôn! Trời ơi! Sao trên đời lại có người vừa xinh đẹp vừa tốt bụng như chị ấy chứ!!! Nếu trên đời có tiên nữ, nhất định sẽ là sếp tôi!" Kỳ Ấu Phàm vừa đăng xong, các bình luận xuất hiện ào ào. [Chủ thớt khen sếp quá lố rồi đấy. Có phải cong luôn rồi không?] [Cong thành nhang muỗi luôn rồi ha ha ha. ] [Nghe kể thì có vẻ sếp của bạn là kiểu người cấm dục cao lãnh, lạnh lùng nhưng tốt bụng, cưu mang bạn, rồi cho bạn ở trong ngôi nhà to, là cô gái vừa xinh đẹp vừa có tiền. Nghe cứ y như cốt truyện của mấy cuốn ngôn tình ba xu "tổng tài lạnh lùng yêu tôi" vậy! Bộ lọc thần tượng của bạn quá đà rồi đấy! Nếu không phải sếp của bạn là nữ, tôi còn nghĩ bạn đang kể chuyện trong tiểu thuyết đó!] Kỳ Ấu Phàm thấy bình luận này thì không phục, đáp lại: [Sếp tôi thật sự là tiên nữ nhé! Tôi nghi ngờ chị ấy được thiên nhiên nuôi lớn đó! Cả người toát ra mùi tiên khí! Chị ấy còn thông thạo ba môn nghệ thuật nữa!] (Gồm: Trà đạo – pha trà, hoa đạo – cắm hoa, hương đạo – điều hương. ) Trong thời đại các môn nghệ thuật thịnh hành như: chơi đàn, đánh cờ, thư pháp, vẽ, thơ ca, thưởng rượu, cắm hoa, pha trà. Nhà nào có điều kiện cũng sẽ cho con học chút nghệ thuật, vừa tu tâm dưỡng tính, vừa giữ nét tinh hoa của tổ tiên. Kỳ Ấu Phàm học cắm hoa và pha trà. Với cô ấy, chỉ cần tinh thông một môn đã mệt, đừng nói chi là học hết. Kỳ Ấu Phàm tranh luận không lại, lo lắng nhìn xung quanh, thấy bình hoa trong phòng khách, cô ấy lập tức chụp ảnh gửi lên diễn đàn.