Chương 75: Ma Quỷ, Là Ma Quỷ!

Thập Niên 70, Cùng Bạn Thân Xuyên Sách Gả Cho Thao Hán! Cậu Ly Hôn, Mình Cũng Ly Hôn

Tử Y 12-11-2025 00:28:06

Đều ảo tưởng tối nay phát tài, không nghĩ tới lại là như vậy! Tối nay là đá trúng ván sắt. Tên lưu manh cầm đầu kêu lên: "Các anh em, rút!" Thấy bọn họ muốn chạy, Thẩm Vũ kêu lên: "Đừng để anh ta rời đi, bắt lấy anh ta!" Cánh tay dài của Lục Huyền vươn ra, một quyền đập vào sau gáy người đàn ông, lại nắm lấy áo dùng sức kéo về sau, dao găm vốn đâm về phía anh lúc trước cũng nhanh chóng kề sát vào người đàn ông này. Người đàn ông chuẩn bị phản kháng đột nhiên trên cổ chợt lạnh, lập tức cứng đờ, cả người chảy đầy mồ hôi lạnh. "Người anh em, chuyện hôm nay là anh đây sai." Người đàn ông đã không còn kiêu ngạo như ban đầu: "Sau này cậu tới đây, anh em tôi đảm bảo không ai dám động vào các cậu." "Người anh em, thả tôi đi đi."... Lão đại đều bị người ta bắt sống, những người khác cũng bị thương, từng người chật vật không chịu nổi, nhưng không thể vứt bỏ lão đại, trong lúc nhất thời cục diện hơi kỳ lạ. Thẩm Vũ đi tới: "Bọn họ chắc chắn đoạt tiền của không ít người, bảo bọn họ để đồ lại đi." "Nếu không thì cắt cổ, tạo hiện trường giả bọn họ cướp bóc xong chia tiền không đồng đều nên xảy ra ẩu đả đến chết." Thẩm Vũ cố tình khiến giọng nói trở nên vô cùng ngọt ngào, nhưng mà ở trong đêm đen này, nghe thấy giọng nói ngọt ngào của cô nói ra những lời tàn nhẫn như thế, từng người đều cảm thấy lông tơ dựng lên. Dao găm của Lục Huyền đi về trước lại dùng lực một chút, ngay lập tức đau đớn truyền tới. Lão đại sợ tới mức chân đều mềm nhũn, khi đánh nhau anh ta đã phát hiện người này không nói nhiều lắm, nhưng ra tay đặc biệt tàn nhẫn. "Đừng đừng đừng, người anh em... Tôi đưa cho cậu tiền." Trên cổ truyền tới đau đớn, dường như giây tiếp theo người sẽ bị làm thịt giống như con gà con, anh ta mò mẫm trên người giọng nói run run: "Người anh em, cậu cẩn thận một chút... Dao không có mắt..." Cuối cùng lấy ra một ít tiền giấy lẻ. Đôi mắt của Thẩm Vũ sáng lên, nếu là cướp bóc vậy loại người tốt này cô chắc chắn sẽ không làm, nhưng mà loại chuyện cướp bóc này trong lòng cô không chỉ không có gánh nặng còn vui rạo rực, vươn tay nhận lấy tiền. Cô đếm một lát: "Mới có ba đồng." "Quá ít!" Trong đêm đen cô chỉ lộ ra đôi mắt, cười tủm tỉm nói: "Quá ít, em thấy anh ta không thật lòng đưa tiền, vẫn nên đâm người luôn đi." Giọng nói ngọt ngào nói ra những lời đáng sợ nhất. Ngay cả Lục Diệp ở bên cạnh đều run lẩy bẩy, muốn khuyên bảo vợ mình một chút sau này đừng nên đắc tội chị dâu ba thì hơn. Nhưng mà vừa nhìn vợ đã không ở bên cạnh anh ta, đang tìm kiếm mũi tên của mình, còn có mũi tên ở trên người người ta, cô ấy cũng sạch sẽ lưu loát rút ra, máu bắn lên cao. Lục Diệp... Chẳng trách hai người này lại là kẻ thù! Sau này anh ta không thể chọc vợ anh ta tức giận. "Tôi tôi tôi, tiền của tôi ở trong giày... Cậu bỏ dao ra trước, tôi lấy tiền cho cậu..." Thẩm Vũ nghe thấy thế nhíu mày, vẻ mặt ghét bỏ. Lục Huyền rút dao về. Người đàn ông khom lưng, ngay sau đó nâng chân chuẩn bị chạy, nhưng mà còn chưa chạy ra mông đã bị đạp một cái. Anh ta lảo đảo ngã xuống đất. "Bắn tên vào mông anh ta đi!" "Phốc!" Mông lập tức bị đau, đừng nói là tên thủ lĩnh của đám lưu manh, cho dù là mấy tiểu đệ khác đều cảm thấy mông tê rần, nhìn thấy vị trí mũi tên bắn trúng đồng thời giữa hai chân còn hơi lạnh. Thẩm Vũ chậm rãi đi về phía người đàn ông đã nằm bẹp trên đất: "Có thể đưa tiền chưa?" "Ừm, anh như vậy không phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao." Giọng nói nũng nịu giống như còn có chút bất đắc dĩ, không nghĩ tới người nọ nằm trên đất nghe thấy như là bùa đòi mạng. Ma quỷ! Là ma quỷ! Sao những người này còn lưu manh hơn bọn họ như vậy! "Tôi cho, tôi cho!" Nói xong sờ tiền trên người, cuối cùng cởi giày ra. Thẩm Vũ bịt mũi, nhìn lướt qua Lục Huyền, lại nhìn lướt qua Lục Diệp: "Số tiền này, hai người nhận lấy đi." Cô đều sợ chân nhiễm khuẩn, thật sự hoài niệm thanh toán bằng chuyển khoản. Người nọ giấu tiền ở chỗ ghê tởm muốn chết, nhưng mà tiền thật sự không ít, có khoảng hơn 70 đồng. Thẩm Vũ đạp vào mông anh ta một cái. Vốn là đau mông càng thêm đau hơn, còn chưa phát ra tiếng kêu thảm thiết. "Đừng kêu, đưa tới những người khác tôi nói các anh là đám cướp ở đây, anh đoán xem mọi người có hận anh hay không."