Thập Niên 70, Cùng Bạn Thân Xuyên Sách Gả Cho Thao Hán! Cậu Ly Hôn, Mình Cũng Ly Hôn
Tử Y12-11-2025 00:19:36
Ngay cả đứa bé đều đi tới rửa rau, bóc tỏi cho Thẩm Vũ.
Mọi người đều vô cùng vui sướng.
Ở phòng bếp, Thẩm Vũ mở ngăn tủ thường ngày bà cụ Lục để ý nhất ra, bên trong có đường trắng đường đỏ, ớt khô, hồi hương, còn có một ít đậu tương đậu xanh, bột mì trắng, bột mì vàng và gạo cao lương, nghiễm nhiên bên trong là tài sản quan trọng nhất của nhà họ Thẩm...
Hứa Nhân không có hứng thú với mấy thứ này, trái lại cảm thấy hứng thú tối như vậy Thẩm Vũ còn mặc áo sơ mi cao cổ, cô ấy ôm cánh tay lượn quanh cô hai vòng, trong đôi mắt đều là tươi cười xấu xa hóng chuyện, liếc mắt nhìn bên ngoài một cái thấy không có ai chú ý tới bên này, trực tiếp kéo cúc áo sơ mi của cô...
Thẩm Vũ không có tốc độ nhanh như cô ấy, ngay cả cơ hội trốn đều không có.
Nhìn thấy dấu dâu tây trên cần cổ cô, trong mắt Hứa Nhân đều là ý cười, không có chút lạnh nhạt như ở trước mặt người ngoài:
"Chậc chậc chậc, ban ngày ban mặt ăn đồ ăn ngon à!"
Thẩm Vũ cài cúc áo sơ mi vào, bị bạn tốt trêu ghẹo đỏ mặt trước tiên: "Nói giống như đồ ăn của cậu tệ lắm ấy."
Khi hai người đang nói mấy câu đứa bé không thể nghe, thật sự có đứa bé đi tới.
Lục Phán Nhi giơ tỏi trong tay lên: "Thím ba, tỏi thím cần đây ạ!"
Đứa bé mở lòng bàn tay ra, dáng vẻ như cầu được khen ngợi.
Thẩm Vũ xoa nhẹ đầu cô bé: "Bé cưng giỏi quá! Lại đi bóc thêm ít nữa đi."
Phán Nhi lập tức nở nụ cười vui sướng, chạy như điên ra bên ngoài chuẩn bị bóc thêm ít nữa, khi chạy tới cửa còn không nhịn được quay đầu.
Cô bé nhìn Thẩm Vũ nhỏ giọng nói: "Thím ba, thím có thể đừng bắt nạt thím tư được không ạ?"
Thẩm Vũ nhìn Phán Nhi: "Cháu nói xem?"
Lục Phán Nhi chán nản rời đi, khi bóc tỏi còn hỏi đứa bé nhà lão đại nhà họ Lục:
"Chị nói xem, rốt cuộc thím ba là người tốt hay người xấu? Thím ba nấu cơm ăn rất ngon."
"Khiến chị ăn được nhiều thịt thì chính là người tốt." Đứa bé nhà lão đại đặc biệt nghiêm túc nói một câu.
Cơm tối Thẩm Vũ chuẩn bị đầy bàn gà, bảo Lục Huyền chặt thịt gà thành từng miếng, mình chuẩn bị đồ ăn kèm.
Đương nhiên là đồ gia vị của nhà họ Lục kém rất nhiều mấy chục năm sau, nhưng làm một bàn gà kiểu gia đình cũng không thành vấn đề.
Thấy Lục Huyền ở trong phòng bếp, mấy người đàn ông nhà họ Lục không tiến vào phòng bếp tranh luận, chẳng qua lúc này nấu đồ ăn mà, còn có thịt heo, lão tam nguyện ý đi vào xem, lúc này đàn ông nhà họ Lục chỉ có thể coi như không thấy được.
Trong lòng Lý Bình chua xót, không nhịn được nhắc người đàn ông của mình: "Anh xem lão tam nhà người ta kìa, vừa xuống bếp nấu cơm giúp vợ, vừa giặt quần áo."
"Đó là quà lại mặt, nhà mẹ đẻ không cho, người ta tự mình vào núi bắt kiếm sĩ diện cho vợ người ta, anh thì sao?"
Lão đại nhà họ Lục cầm khăn lông lau mồ hôi trên người, nghe vợ mình nói thì nói:
"Anh không đi, rắn phía sau núi suýt nữa cắn chết anh rồi."
"Em thích đi thì đi."
Lý Bình vốn là chua xót, bây giờ lão đại nhà họ Lục không làm thì thôi, còn nói chuyện như thế:
"Em đúng là gả nhầm người!"
Nói xong không nhịn được chậm rãi đến trước cửa phòng bếp.
Nhìn hai bóng dáng bên trong, lão tam này thường ngày quậy phá nhất, cô ta gả vào nhà này nhiều năm mấy năm trước tính tình của lão tam càng ngày càng kém, đánh nhau với người khác cũng không nương tay.
Bây giờ lại vì phụ nữ tới nấu cơm, đúng là hiếm lạ.
Lục Huyền chặt thịt gà thành từng miếng, trong phòng bếp không chỉ có mình Thẩm Vũ nên anh đi ra ngoài.
Đợi anh đi ra ngoài, Lý Bình mới nói: "Nhà chúng ta không cho đàn ông tiến vào phòng bếp, em như vậy đúng là không đau lòng người đàn ông của em chút nào."
Dấm chua toàn thân Lý Bình đều sắp có thể xào rau rồi.
"Sao thế, bây giờ chị chuẩn bị đau lòng người đàn ông của tôi sao?" Thẩm Vũ quay đầu: "Có cần tôi gọi Lục Huyền còn có anh cả tới, để chị nói trước mặt bọn họ hay không?"
Gương mặt nhỏ của Thẩm Vũ nghiêm lại.
Sắc mặt Lý Bình thay đổi: "Cô nói linh tinh gì đấy."
Thẩm Vũ lạnh giọng: "Cơm này là tôi nấu, gà này là người đàn ông của tôi săn, chị còn muốn ăn cơm thì câm miệng lại."
Vẻ mặt Lý Bình càng thay đổi, xám xịt rời đi.
Một lát sau phòng bếp truyền ra mùi thơm nồng hơn, có mùi ớt, khiến người ta bị sặc nhưng cũng rất thơm, khiến người ta liên tục ho khan nhưng vẫn muốn ngửi mấy cái, người nhà họ Lục đều ngồi ở trong sân đợi đồ ăn.