Chương 21

Vu Nữ Xuyên Thành Con Nuôi Hào Môn

Cố Tranh 07-11-2025 08:02:57

... Khoan đã, không phải nụ cười lấy lòng. Hình như Giang Mạt cười rất chân thành. Sao có thể như thế được? Chẳng lẽ Giang Tích đã hạ cổ em ấy rồi sao?! Một cơn tức giận vô danh PanPan lập tức ập lên đầu. Hai người Giang Tích căn bản chẳng hề để ý đến Chiêm Cẩn Hiên. Giang Mạt thì cảnh giác không cao, Giang Tích thì vốn dĩ chẳng thèm đặt người khác vào mắt. Có nên bước lên tách Giang Mạt ra khỏi nó không? Trong đầu Chiêm Cẩn Hiên thoáng qua ý nghĩ này. Không. Chiêm Cẩn Hiên khựng bước. Anh ta quyết định lặng lẽ đi theo phía sau, anh ta phải xem thử, Giang Tích khi riêng tư sẽ đối xử với Giang Mạt thế nào. Hai người Giang Tích đi thẳng đến cổng trường. Hôm nay không biết vì sao tài xế lại đến muộn, Giang Mạt đảo mắt nhìn quanh, chẳng thấy xe nhà họ Giang đâu. "Hay là gọi điện cho mẹ hỏi một chút nhé?" Giang Mạt hơi do dự. Cô ấy có chút sợ khi gọi cho cha – Giang Bác, so ra thì gọi cho phu nhân Giang dễ chấp nhận hơn nhiều. Giang Tích thì hoàn toàn chẳng bận tâm xe đã tới hay chưa. Bởi vì toàn bộ ánh mắt của cô bị thu hút bởi con hẻm phía đối diện. Ở đó có mấy xe hàng rong. Thơm quá. Thứ mà vu nữ muốn, làm sao có thể không có được chứ? Giang Tích lập tức quyết định. Cô chỉ vào đầu hẻm: "Tôi muốn đến đó." Giang Mạt nhìn con hẻm đó, chỗ đầu hẻm còn khá náo nhiệt nhưng đi sâu vào thì lại tối om. "Đến đó làm gì?" "Ăn." Giang Mạt ngây ra: "Em muốn ăn ở đó?" "Ừ." Giang Tích đã không thèm quay đầu mà bước về phía đó. Giang Mạt ngẩn người, rồi lại không kìm được nở nụ cười, lập tức nhanh chân đuổi theo. Thì ra Giang Tích cũng sẽ ăn quán vỉa hè sao? "Để chị mời em nhé." Giang Mạt chủ động nói. Giang Tích: "Không cần." Giang Mạt: "Tại sao?"... Chị quá nghèo. Giang Tích thầm nghĩ. Cô sờ sờ trong túi, lôi ra một tấm thẻ ngân hàng. Giang Mạt suýt bật cười thành tiếng. Sao mà em ấy đáng yêu quá vậy? Chẳng lẽ không biết hàng rong thì không thể quẹt thẻ sao? Chắc ở nhà họ Giang bị quản nghiêm khắc, từ nhỏ tới giờ chưa từng tự mình mua những đồ ăn này đi? "Để chị mời, em đừng từ chối nữa..." Giang Mạt giữ chặt cổ tay Giang Tích. Nhưng lời còn chưa nói hết. "Bịch" một tiếng. Có người bị đấm ngã, ngã đúng ngay dưới chân Giang Tích. Ông chủ xe hàng rong hoảng hốt, vội vàng đẩy xe tránh xa ra. Giang Tích cũng không vui mà xê dịch bước chân. Cản đường cô rồi. Lúc này từ trong con hẻm tối om, đi ra một người. Đó là một thiếu niên mặc sơ mi trắng, tay áo xắn lên, trước ngực còn cài huy hiệu hội học sinh. Thân hình cân đối, vai rộng chân dài. Thoạt nhìn hẳn là một thiếu niên ôn hòa nho nhã. Nhưng ánh mắt ngước lên. Chỉ thấy cậu ta có một gương mặt cực kỳ tuấn tú, xương mày sâu, bên dưới là một đôi con ngươi màu xanh lam. Bởi vì màu sắc nhạt nên lại cho người ta cảm giác lạnh lùng hung lệ. Lập tức phá nát hoàn toàn khí chất ôn hòa mà trang phục mang lại. Đứng trước mặt cậu ta, Giang Mạt không kìm được run lên một cái. Mà vì tin dữ quá lớn, hệ thống 009 bị đứng máy bấy lâu, cuối cùng vào lúc này mới khởi động lại: [Phản diện! Phát hiện phản diện xuất hiện! Giang Tích, đó là một trong những đối tượng tỏ tình của cô. ] [Khoan đã, nam chính cũng đến rồi... đó cũng là một trong những đối tượng tỏ tình của cô. Ờ, lát nữa, cô biết nên làm thế nào rồi chứ?] Giọng điệu 009 cũng trở nên có chút thấp bé. Không xa đó Chiêm Cẩn Hiên cũng đứng lại. Đó chính là con trai nhà họ Cung, ở trường còn ngang ngược hơn anh ta mười vạn lần. Phần lớn người nhìn thấy cậu ta đều phải vòng đường mà đi. Lúc này hẳn anh ta nên bước lên giải cứu Giang Mạt nhưng anh ta lại không muốn cứu Giang Tích. Chiêm Cẩn Hiên nhíu mày. ... Có lẽ là sợ Giang Tích làm bậy nên hệ thống 009 vội vàng đem nội dung liên quan đến phản diện, cưỡng chế truyền vào trong đầu cô. Phản diện tên là Cung Quyết, học lớp 11A1. Giang Tích thì học lớp 11A3. Cung Quyết xuất thân rất tốt, tốt đến mức nào ư? Nói thế này nhé... Nhà cậu ta làm tàu sân bay. Nhà họ Cung ba đời độc đinh, ông Cung chỉ có độc nhất một đứa con trai này, độc nhất không thể độc hơn. Có thể tưởng tượng, từ nhỏ đến lớn Cung Quyết được cưng chiều như thế nào. Khác với cái kiểu giả vờ chính trực của Chiêm Cẩn Hiên, tính tình của Cung Quyết lại vừa độc lại vừa ngạo, thứ cậu ta không thích thì cậu ta sẽ không nhìn thêm lần nào. Người cậu ta ghét thì càng không thèm nể mặt. Phong cách hành xử như thế, khiến phần lớn bạn học trong trường đều khá sợ cậu ta. [Cô có xem F4 chưa?] 009 hỏi. Giang Tích: ? Giang Tích: "Cái đó là gì?" 009: [Một bộ phim thần tượng học đường ăn khách. Trong đó có bốn nhân vật một tay che trời trong trường, ngay cả thầy cô cũng phải kiêng dè. ] Nói đến những thứ này, 009 như thuộc nằm lòng: [Cung Quyết ở trong ngôi trường này, chính là có địa vị tương tự như vậy. ] Cung Quyết mang một gương mặt tuấn mỹ, lại còn có xuất thân tốt. Tính cách cậu ta tệ hại nhưng thành tích lại vô cùng xuất sắc. Nữ chính Giang Mạt sau khi đến trường, thường cảm thấy mình lạc lõng, tự ti cực độ, bị sự khí thế bừng bừng trên người Cung Quyết hấp dẫn. Cô ấy cảm thấy không có ai rực rỡ hơn Cung Quyết. Giang Mạt bắt đầu một mối tình thầm lặng dài đằng đẵng. Nguyên chủ Giang Tích cũng từng bị hào quang trên người Cung Quyết làm mờ mắt.