Anh Diễn Ngoan, Tôi Giả Yếu, Bắt Tay Nhau Càn Quét Giới Huyền Học
Nhất Chỉ Tiểu Thiền Thiền11-09-2025 21:01:49
Nói đoạn, cô khẽ gãi đầu. Làn da trắng muốt như tuyết, khuôn mặt nhỏ nhắn còn phảng phất nét trẻ con, đôi mắt to tròn trong veo như mèo con, cả người toát lên vẻ ngây thơ vô hại.
Thế nhưng, dù đang đứng giữa nguy hiểm, Lục Vọng lại liếm nhẹ răng.
Muốn... véo.
Và rồi, anh làm thật.
Gò má cô mềm đến mức đáng kinh ngạc, vừa mịn vừa mượt, chẳng có lấy một tì vết.
Anh cố đè nén cảm giác xao động muốn tiến xa thêm, mỉm cười: "Cha mẹ Dữu Dữu làm nghề gì vậy?"
"Ờ... chắc là mấy kiểu thí nghiệm sinh học gì đấy." Cô thuận miệng đáp.
Giờ cũng chẳng phải lúc ngồi tám chuyện.
Đường Dữu ra hiệu cho anh: "Lát nữa anh cầm đèn pin, tôi cầm bé hoa."
Lục Vọng khẽ cười. Có "hoa thần diệt quỷ" bên mình, anh cũng chẳng còn lý do từ chối.
"Cái đèn pin kia... cũng là của cha mẹ em để lại à?"
"Chắc là của ông nội... Tôi không nhớ nữa, hồi đó còn nhỏ lắm, cha mẹ mất sớm rồi."
Toàn bộ mạng xã hội đều biết thân thế Đường Dữu nhờ vụ drama với người chị ác độc Lâm Tuyết Nhi.
Cha mẹ mất sớm, được Lâm gia nhận nuôi, sau này cắt đứt quan hệ, trở về sống trong căn nhà cũ thừa kế từ cha mẹ, một căn nhà cấp bốn, nghe nói đã mấy chục năm tuổi, gần như sập đến nơi.
Lúc đầu, livestream đầy ắp antifan của Đường Dữu. Cho dù không tính cả lũ antifan được Lâm Tuyết Nhi thuê về, thì vẫn còn vô số dân mạng đi theo phong trào... chửi ké.
Nhưng lúc chiếc đèn pin kia tỏa sáng, lúc bông hướng dương há mồm nuốt quỷ, tất cả khán giả đều há hốc mồm không nói nổi một lời.
Đây đâu còn là show hẹn hò nữa. Đây là hiện trường phim dị năng sinh tồn rồi!
[Mẹ ơi! Ai giải thích giùm tôi... cái hoa kia là hướng dương á? Đây là vũ khí giết người hàng loạt mới đúng!]
[Nếu cha mẹ cô ấy thật sự lợi hại vậy, sao trên mạng chẳng có thông tin gì về họ nhỉ?]
[Cô ấy mà không phải đại boss ẩn thân, tôi nuốt luôn điện thoại. ]
[Không giống mấy người đâu nhé, tôi xem Dữu Dữu không phải vì đánh hay diệt quỷ... tôi mê cô ấy! Mềm mại, dễ thương, đúng chuẩn vợ quốc dân của tôi!]
Ở một đầu livestream khác, Lâm Tuyết Nhi nhìn chuỗi bình luận dần nghiêng hẳn về phía Đường Dữu, gương mặt vốn diễm lệ giờ đã vặn vẹo đến méo mó.
Cô ta nghiến răng, không cam tâm, vung tiền thuê thêm cả đống bình luận viên công kích, dốc hết sức kéo Đường Dữu xuống bùn, bắt cô phải mãi mãi không ngóc đầu lên nổi!
Nhưng Đường Dữu chẳng biết, cũng chẳng buồn quan tâm. Cô giờ chỉ có một suy nghĩ duy nhất trong đầu: Giết sạch. Quét sạch. Không chừa lại tên quỷ nào.
"Được rồi, mọi người phối hợp nhé. Sảnh lớn khách sạn có bốn lối ra, mỗi người phụ trách chặn một phía."
Đạo diễn không có ý kiến gì, các khách mời khác càng không. Bởi sau khi tận mắt thấy uy lực của bùa chú trong tay mình, ai cũng đã tin sái cổ.
Tình thế đảo ngược, trò chơi chính thức lật bàn.
Cộng thêm việc chú hươu nhỏ mất tích bỗng trở lại...
Lũ ác quỷ giờ chẳng khác gì chim trong lồng, có mọc cánh cũng không thoát được.
Nhân viên tổ chương trình thậm chí còn mở đèn pin trên điện thoại để phụ Đường Dữu truy tìm ma quỷ. Còn Lục Vọng thì luôn kề sát phía sau, tay cầm đèn pin đặc biệt có khả năng trấn áp ác linh. Hễ tia sáng lia đến đâu, lũ quỷ cứng đờ đến đó, không thể nhúc nhích.
Lúc đầu, Đường Dữu còn ôm đóa hướng dương, chỉ cần giơ ra thôi là đã khiến bọn quỷ rú lên, hoảng loạn tháo chạy. Các khách mời ban đầu thì chân còn run cầm cập, nhưng chẳng mấy chốc đã bị khí thế này cuốn theo.
Cho đến khi... cá mặn Đường Dữu bắt đầu trồi lên.