Chương 16

Anh Diễn Ngoan, Tôi Giả Yếu, Bắt Tay Nhau Càn Quét Giới Huyền Học

Nhất Chỉ Tiểu Thiền Thiền 11-09-2025 21:01:50

Hướng dẫn viên: ... Cặp đôi này, đúng là "một trời một vực" theo đúng nghĩa. Cô hướng dẫn miễn cưỡng cười vài tiếng, cố gắng kéo lại tiết tấu phỏng vấn: "Vậy hai người đến tham gia chương trình vì mục đích gì?" Trước mặt cô ta là gương mặt thanh tú như gió xuân mây nhẹ, nhưng câu trả lời thì... đúng là muốn bóp trán. Lục Vọng điềm tĩnh đáp: "Tham gia để... nằm yên. Dữu Dữu nói tôi không cần làm gì cả, chỉ cần đi theo cô ấy, sống kiểu 'nằm không' là được." Đường Dữu gật đầu phụ họa: "Đúng thế. Mục tiêu của chúng tôi là bị loại." Cuộc phỏng vấn đến đây coi như... phá sản hoàn toàn. Hướng dẫn viên từ cảm xúc kinh ngạc đến vô cảm, cuối cùng như xác sống lết qua phỏng vấn ảnh đế bên cạnh. Trong khi đó, bình luận trong livestream cũng không khá hơn, chỉ trong vòng mười phút đã từ kinh diễm hóa thất vọng. Đúng là kiểu "bên ngoài hào nhoáng, bên trong mục ruỗng" đây mà! Chỉ riêng diễn đàn của app huyền học là như phát cuồng. [Đây là ai? Đây thật sự là cái người đại sát khí đó sao?] [Mẹ ơi, tại sao con lại phải quỳ để xem livestream thế này? Đại lão lại bắt đầu diễn sâu rồi à? Tự nhiên tôi thấy thương cho người thừa kế tứ hợp viện kia ghê gớm. ] [Lần trước đại lão cũng diễn, lừa được cả quỷ vương. Người ta thì châm thuốc, tôi thì châm biếm bản thân. Đây chính là sự khác biệt giữa tôi và ảnh. ] [Bình tĩnh. Cần tôi tạt nước tiểu để tỉnh lại không? Khoảng cách giữa cậu với đại lão, đâu chỉ là do diễn xuất?!]... Đường Dữu hoàn toàn không biết thân phận thật sự của Lục Vọng, càng không lường được sự xuất hiện của anh sẽ gây nên cơn địa chấn đến mức nào. Trong mắt cô, anh chỉ đơn giản là đẹp trai, ngoan ngoãn, nếu được, cô còn muốn nuôi luôn chàng "tiểu bạch kiểm" này nữa kìa. Trong lúc đó, cô hướng dẫn đã chuyển sang phỏng vấn Tần Cảnh An. Anh ta ngồi một mình, xung quanh là những dòng bình luận toàn lời an ủi. Lục Vọng liếc nhìn Đường Dữu đang thất thần, tay không ngừng bóc đồ ăn vặt đút cho cô: "Dữu Dữu đang nghĩ gì vậy?" Cô há miệng đớp một miếng, má phồng nhẹ như sóc con đang giấu hạt, vô cùng đáng yêu vô cùng, chỉ tiếc lời cô nói ra thì... chẳng dễ thương tẹo nào. "Đang tính xem nuôi một tiểu bạch kiểm thì tốn bao nhiêu tiền đây." Ánh mắt Lục Vọng thoáng trầm xuống. Cô chán anh rồi nên định kiếm một tên đẹp trai mới à? Xe chạy một đoạn khá dài, buổi livestream cũng đã kết thúc sau phần giới thiệu, rồi tạm ngưng phát sóng. Các khách mời bắt đầu gật gù lim dim, Đường Dữu cũng vậy. Không chỉ ngủ ngon lành, cô còn vô tư kéo luôn áo vest của Lục Vọng đắp lên người mình. Sau khi livestream bị tắt, danh tính của Lục Vọng lập tức gây ra một trận sóng lớn trên mạng. Nhưng cơn sóng chưa kịp dâng cao đã bị ép xuống không thương tiếc. Những người biết rõ nội tình thì chỉ biết cười gượng, ai điên mới dám đụng vào tên điên họ Lục này. Khi xe dừng lại, mọi người nhìn ra ngoài thì thấy cảnh vật đã thay đổi: những tòa cao ốc biến mất, thay vào đó là núi non cây cối bạt ngàn. Đúng lúc ấy, livestream lại tiếp tục được bật lên. Hướng dẫn viên cười nói: "Các vị khách quý đoán thử xem đây là đâu nào?" Chung quanh không một bóng người, chẳng có lấy một tấm biển quảng cáo. Ai mà đoán được. Không ngờ, Lục Vọng lại lên tiếng: "Lộc Sơn." Hướng dẫn viên sững người, kinh ngạc nói: "Lục tiên sinh lại đoán trúng rồi." Lục Vọng khoác áo vest lên cổ tay, dáng vẻ thư thái như một vị công tử quyền quý: "Tôi có tìm hiểu trước một chút, vốn cũng đang định đến đây du lịch." Anh không nói dối. Đám người bên phòng huyền học không xử lý nổi chuyện ở Lộc Sơn, đành phải cầu cứu anh. Tập hồ sơ đó vẫn còn nằm trên bàn làm việc của anh. Anh đã xem sơ qua, cảm thấy không hứng thú nên cũng chẳng quan tâm tiếp.