Anh Diễn Ngoan, Tôi Giả Yếu, Bắt Tay Nhau Càn Quét Giới Huyền Học
Nhất Chỉ Tiểu Thiền Thiền11-09-2025 21:01:50
[Mỗi ngày một câu hỏi: Hôm nay Đường Dữu đã "ngã ngựa" chưa? Rồi, cô ta ngã thật rồi đấy!]
[Nhà họ Lâm đúng là điên thật. Nuôi con gái nuôi như con ruột, suýt nữa hại luôn cả con gái ruột. Giờ thì biết ai mới là kẻ vong ân bội nghĩa chưa?]
[Đường Dữu ngay cả bạn trai của chị mình mà cũng muốn cướp. Trời ơi, mất hết liêm sỉ! Sao cô ta còn chưa chết đi?]
[Tin nóng đây!!! Sau khi bị nhà họ Lâm đuổi ra ngoài, người ta bắt gặp Đường Dữu đang... bới rác!]
[Cái gì? Ghê vậy sao? Dù gì cô ta cũng là minh tinh mà, không cần mặt mũi nữa à? Hay là lại đang tự bôi đen mình để gây chú ý?]...
Trên mạng đầy rẫy những lời lẽ cay độc, độc đến mức người ngoài nhìn vào cũng phải rùng mình.
Còn nhân vật chính trong tâm bão đó, lúc này lại đang vui vẻ kéo vali dừng trước một cánh cổng cũ kỹ của một tứ hợp viện.
Tứ hợp viện mang nét cổ kính, dù mặt ngoài có hơi xuống cấp, nhưng giá trị thì không thể đong đếm.
Nằm trong khu phố Nhị Hoàn của thủ đô – nơi tấc đất tấc vàng, lại chiếm diện tích lớn đến thế, chính Đường Dữu còn thấy mình lời to. Chưa kể, linh khí trong nhà còn cực tốt, đúng là nơi lý tưởng để sống an nhàn cả đời!
Chỉ tiếc một điều, cô đang gặp chút rắc rối.
Ba ngày trước, cô xuyên từ tận thế đến thế giới trong tiểu thuyết này.
Trong tay nắm trọn kịch bản nữ chính bi thảm, cô là con gái nuôi nhà họ Lâm, từng lén lút yêu đương với nam chính Lục Văn Hạc. Vì khoảng cách thân phận, hai người đành yêu nhau trong bóng tối.
Không ngờ, một ngày kia lại truyền ra tin Lục Văn Hạc và tiểu thư nhà họ Lâm đính hôn.
Nữ chính ngu ngơ chịu không nổi, chạy đi chất vấn hắn ta.
Kết quả, cô bị toàn mạng xã hội quay lưng.
Lúc ấy tiểu thư nhà họ Lâm lén phát livestream, Lục Văn Hạc thì lạnh lùng như băng.
Cô trở thành trò cười khắp mạng, bị mắng là đứa con gái nuôi ác độc đi giành bạn trai của chị gái.
Chính vào khoảnh khắc đó, Đường Dữu xuyên tới.
Cô thế chỗ nữ chính, nhìn kịch bản phía sau toàn là ngược tâm ngược thân, thậm chí còn bị mổ cướp nội tạng. Ấy vậy mà đến cuối truyện, chỉ vì hai giọt nước mắt cá sấu của nam chính, nữ chính lại dễ dàng tha thứ.
Nhìn nội dung ngốc nghếch như vậy, Đường Dữu cảm thấy còn đáng sợ hơn cả tận thế.
Cô lập tức xé toạc kịch bản, dứt khoát rời xa đám người xúi quẩy kia.
Bước đầu tiên, cô cắt đứt quan hệ với nhà họ Lâm.
Cha mẹ ruột của cô là bạn chí cốt của nhà họ Lâm. Trước khi qua đời vì tai nạn, họ gửi gắm cô cho nhà họ Lâm. Vì thế cô không đổi họ, vẫn giữ tên Đường Dữu.
Nhưng không ngờ, nhà họ Lâm ngoài mặt thì nhận nuôi, sau lưng lại để con cái ức hiếp cô, biến cô thành con thỏ nhát gan.
Nhà họ Đường sa sút, tài sản duy nhất cô thừa kế là căn tứ hợp viện ba gian này – một tòa biệt phủ cực kỳ xa hoa.
Thời điểm Đường Dữu đẩy cửa bước vào, cánh cửa gỗ cũ vang lên một tiếng nặng nề.
Bên trong là khu vườn rộng lớn nhưng chẳng hề hoang tàn, ngược lại cỏ hoa xanh tốt, mơn mởn chờ nở, dường như được ai đó chăm sóc kỹ càng.
Đi sâu vào trong, từng dầm nhà khắc hoa, từng vách tường sơn son thiếp vàng, sang trọng mà khiêm nhường.
Nhìn ngôi nhà chẳng khác gì cung điện cổ, Đường Dữu tròn mắt kinh ngạc.
Má ơi!
Lời to rồi!
Cô hào hứng đặt vali xuống, nhìn thấy chiếc giường lớn lộng lẫy trong phòng ngủ, bất chấp chưa trải nệm, vui vẻ nhảy ùm lên như nhà đã quen từ kiếp trước...
Cô tới đây!
Chiếc giường cũ kỹ phát ra tiếng rên rỉ như chịu hết nổi."Rắc" một tiếng, giường sập.