Anh Diễn Ngoan, Tôi Giả Yếu, Bắt Tay Nhau Càn Quét Giới Huyền Học
Nhất Chỉ Tiểu Thiền Thiền11-09-2025 21:01:50
Quách Dao gần như muốn bật khóc. Đêm qua quá mệt, cô ta chỉ kịp tẩy trang sơ qua rồi ngủ cùng Trương Hiểu Nghiên. Hôm nay có lịch quay sớm, hai người rủ nhau dậy sớm tắm rửa.
Trời còn chưa sáng, nước trong bồn tắm vừa đầy, Quách Dao vừa ngâm mình thì đột nhiên cảm thấy trong nước có gì đó trơn trơn, dính nhớp.
Nghĩ đến cảnh Hứa Khang đêm qua, cả người cô ta cứng đờ. Cô ta trợn tròn mắt nhìn xuống, và rồi trông thấy cảnh tượng kinh hoàng nhất đời mình.
Một người đang dán sát dưới đáy bồn!
Nói là người cũng không đúng, trông mỏng như một tờ giấy, nhưng cái "người giấy" ấy lại biết cười, nhe răng nở một nụ cười đến rợn tóc gáy.
Quách Dao hét thất thanh tại chỗ, đến quần áo cũng không kịp mặc, vơ vội áo choàng tắm rồi lao ra ngoài.
May mà lúc chạy vẫn đủ tỉnh táo để khóa cửa phòng tắm lại.
Và đúng khoảnh khắc Đường Dữu tới nơi, con ma bồn tắm... phá cửa bước ra.
Trên gương mặt gã vẫn còn vương nụ cười vặn vẹo đầy hung tợn. Ác quỷ luôn đặc biệt thích mùi vị sợ hãi từ con người, càng hoảng loạn, chúng lại càng phấn khích.
Cùng lúc hắn ta xuất hiện, ánh đèn trong phòng 203 bỗng chập chờn lúc tỏ lúc mờ, nhấp nháy như bị ma ám. Cảnh quay từ livestream cũng trở nên méo mó kỳ lạ, như thể đang xem một chiếc TV cũ kỹ bị nhiễu sóng, lèo xèo, gai người, rợn cả tóc gáy.
Quách Dao và Trương Hiểu Nghiên mặt mày trắng bệch, không còn chút máu. Quách Dao còn bật khóc nức nở, nước mắt tuôn không dừng lại được.
Quá đáng sợ.
Khách sạn này quá đáng sợ!
Cô ta muốn rút khỏi chương trình.
Cô ta muốn về nhà!
Lục Vọng nhìn con quỷ yếu ớt trước mặt, cố ý hỏi Đường Dữu: "Dữu Dữu, cái thứ này là gì vậy?"
Dĩ nhiên cô biết đó là ma, nhưng chẳng thể nói thẳng ra.
"Thì trò dọa dẫm của ekip chương trình chứ còn gì." Cô nhún vai hờ hững, rồi tiện tay kéo Hứa Khang vẫn còn ngủ mê man dưới đất dậy.
"Anh bạn ơi, còn ngủ nữa hả? Vợ anh đang bị bắt nạt kìa, tỉnh đi!"
Hứa Khang mở mắt ra như thây ma sống lại, tròng mắt đỏ ngầu, vừa thấy người liền há miệng lao vào cắn như điên.
Không nói hai lời, Đường Dữu đẩy hắn ta về phía tên ác quỷ trong bồn tắm. Nhưng trước khi đẩy, cô cúi người thấp giọng đe dọa: "Nếu đánh không lại, thì tối nay khỏi có rượu đỏ mà uống."
Dù có biến thành zombie, Hứa Khang vẫn giữ nguyên một chấp niệm, phải uống rượu đỏ.
Đường Dữu tháo dây đèn bàn buộc ở cổ tay hắn ta ra. Chỉ trong tích tắc, Hứa Khang như một con chó săn thoát khỏi xích, gầm lên lao thẳng vào tên quỷ trong bồn tắm.
Cảnh tượng trước mắt khiến Quách Dao trợn mắt há mồm.
"Hứa Khang sao có thể..."
Đường Dữu chớp mắt, vẻ mặt đầy cảm động: "Cô Quách đúng là có phúc, Hứa tiên sinh uống say rồi mà vẫn nhớ bảo vệ vợ."
Quách Dao nghẹn lời.
Cô ta nhìn Hứa Khang đang vật lộn với ác quỷ, lại nhìn sang Đường Dữu, chỉ thấy càng lúc càng... bất thường.
Nhưng lạ là, cái "bất thường" này không khiến cô ta sợ. Trái lại, từ lúc Đường Dữu xuất hiện, cô ta đột nhiên cảm thấy yên tâm hơn hẳn.
Cô ta lặng lẽ dịch bước, nép sát sau lưng cô gái kia: "Cô Đường, giờ phải làm sao?"
Một tiếng gọi "cô Đường", coi như đã chính thức giao quyền cho Đường Dữu.
Cô lười biếng ngáp một cái: "Còn làm sao nữa, chờ xem Hứa tiên sinh có đánh thắng không. Nếu không thắng được thì gọi quản lý khách sạn ra."
Ngay lúc đó, các khách mời khác cũng vội vã chạy đến.
Thấy Hứa Khang đang đánh nhau với một thứ trông như ác linh, ai nấy đều choáng váng.
La Nham kéo bạn gái Trương Hiểu Nghiên về phía mình, kinh ngạc hỏi: "Có chuyện gì vậy?!"