Chương 27

Văn Phòng Thám Linh Phi Phàm

Thố Nha Thiếu Nữ 14-11-2025 00:54:37

Du Phi Phàm vừa định đuổi theo thì dạ dày lại bắt đầu cuộn lên dữ dội. Cô vội bước ra khỏi cổng chính của căn biệt thự, hít một hơi thật sâu không khí trong lành mới miễn cưỡng đè nén được cảm giác buồn nôn. Cô thấy mấy người phụ nữ mặc đồ ở nhà hàng hiệu đang xì xào bàn tán bên ngoài hàng rào cảnh giới, bèn bước tới hỏi: "Các chị ơi, cho em hỏi thăm một chút về gia đình này được không?" "Ban nãy không phải đã có đồng chí cảnh sát hỏi rồi sao? Lúc xảy ra chuyện chúng tôi đều đang ở nhà chơi mạt chược, chẳng thấy gì hết, mãi đến khi xe cảnh sát tới mới biết đã xảy ra chuyện lớn như vậy, thật là khủng khiếp!" Một trong mấy người phụ nữ nói. "Mọi người có quen biết gia đình này không?" Du Phi Phàm hỏi. "Quen thì có quen, nhưng không thân lắm. Người đàn ông thiệt mạng tên là Triệu Hưng An đúng không? Ông ta là chủ một chuỗi siêu thị, không chỉ sự nghiệp thành công mà trông cũng rất bảnh bao!" "Tôi thì có gặp ông ta vài lần, ông ta lịch thiệp như một quý ông vậy, có lần tôi gặp trên đường còn chủ động xách đồ giúp tôi nữa. Haizz, thật đáng tiếc quá." "Mà ông ta cũng rất tốt với con gái, tôi thấy ngoài công việc và xã giao ra thì ông ta đều ở nhà với con gái. Ông nhà tôi mà được một nửa trách nhiệm như ông ta thì tốt rồi." Mấy người phụ nữ lại xôn xao bàn tán. Quả nhiên hóng chuyện là bản năng của con người, Du Phi Phàm thầm nghĩ, rồi hỏi tiếp: "Vậy quan hệ giữa ông ta và người nhà thì sao?" "Haizz, nói đến chuyện này thì ông chủ Triệu này cũng khổ thật. Ông ta có hai cô con gái, cô con gái lớn hình như có vấn đề về tâm thần, lúc tỉnh lúc mê, tôi thường xuyên nghe thấy nó ở trong nhà la khóc, đập phá đồ đạc. Ông ta một mình vừa phải lo công việc, vừa phải chăm sóc hai đứa con gái, cũng vất vả lắm." "Cô con gái lớn nhà đó ấy à, trông xinh lắm, nhưng hình như mới học hết cấp hai đã nghỉ học rồi, cũng hiếm khi thấy nó ra khỏi nhà." Du Phi Phàm nghĩ đến linh hồn mình vừa thấy ban nãy, bèn hỏi: "Mọi người có biết vợ của người đã khuất không?" "Vợ của ông chủ Triệu ư? Ồ, nhớ ra rồi, trước đây ông ta có một người vợ, mấy năm trước đã tự sát trong chính căn nhà này. Ông chủ Triệu này đúng là một người đàn ông chung tình, mãi không nỡ dọn đi, cũng không tái hôn." Lúc này, Giang Thước dẫn theo Lý Minh Hạo từ trong biệt thự bước ra. Anh nói với Du Phi Phàm: "Pháp y phải đưa thi thể về cục để giải phẫu trước, cũng không còn sớm nữa, hôm nay chúng ta tới đây thôi, phần còn lại cứ giao cho bên giám định dấu vết xử lý, tôi đưa cô về." Mấy người phụ nữ vốn đang bàn tán sôi nổi, vừa thấy Giang Thước liền sáng rực cả mắt. Một người phụ nữ nắm chặt lấy tay Giang Thước: "Đồng chí cảnh sát, đã xảy ra chuyện đáng sợ như vậy, các anh phải sớm bắt hung thủ quy án, trả lại sự yên bình cho chúng tôi đấy nhé!" Giang Thước lúng túng rút tay về: "Chúng tôi nhất định sẽ phá án sớm nhất có thể, các cô cứ yên tâm." "Được được, vậy đồng chí cảnh sát có muốn để lại phương thức liên lạc không? Nếu nghĩ ra tình tiết gì chúng tôi sẽ báo ngay cho anh!" Mấy người phụ nữ vừa nói vừa tranh nhau mở mã QR WeChat. Giang Thước gật đầu, quay sang nói với Lý Minh Hạo: "Hạo Tử, cậu add WeChat của mấy cô đi." Nói rồi kéo Du Phi Phàm đi thẳng, không hề ngoảnh đầu lại, chỉ để lại Lý Minh Hạo ngơ ngác và mấy người phụ nữ mặt mày đầy thất vọng. ...