Chương 6

Thập Niên 80: Làm Cơm Hộp Đoàn Phim Gây Bão Mạng

Thiên Túy QZ 09-12-2025 13:15:16

Gian bếp nhỏ mà đầy đủ dụng cụ, gia đình đã dùng bình gas hóa lỏng, trên bếp có sẵn một chảo xào, một nồi hấp, bên cạnh còn có lò nướng. Lâm Quyên không có việc làm, sức khỏe khi tốt khi xấu. Mỗi khi khỏe, bà ta sẽ làm bánh đem tới quán ăn đổi lấy tiền phụ giúp gia đình nên bếp lúc nào cũng đủ loại hũ lọ, nguyên liệu. Sáng nay, Đường An Nhan quyết định làm bánh trứng kẹp vừa ngon, vừa dễ mang theo, thích hợp đem vào bệnh viện cho ba mẹ. Cô đun một ấm nước ấm, bắt đầu trộn bột. Dòng nước ấm trong veo hòa cùng bột mì và muối, khuấy lên nhanh chóng thành những mảng bột vụn như bông tuyết. Đường An Nhan xắn tay áo, nhào cho tới khi thành khối bột mịn. Trong lúc chờ bột nghỉ, cô lấy một bát sứ, cho vào một thìa bột và hai thìa dầu, trộn thành nhân dầu – bí quyết để bánh phồng. Sau đó, cô chia bột thành từng phần đều nhau, gói nhân dầu vào như gói bánh bao để khi nướng bánh sẽ nở xốp. Bình thường, cô sẽ dùng chảo hoặc máy làm bánh, nhưng giờ nhìn cái lò nướng to đùng lại nảy ý tưởng: [Tại sao không thử làm bánh trứng kẹp bằng lò nướng?] Vốn thích sáng tạo món mới, cô liền đưa tất cả bánh đã cán vào lò, cẩn thận chỉnh lửa. Chẳng mấy chốc, bánh trong lò phồng lên như được thổi khí. Đường An Nhan lấy bánh ra, rót trứng đã đánh tan vào bên trong, rồi cho vào lò nướng tiếp. Bên ngoài băng giá, nhưng gian bếp lại ấm áp, hương thơm nhanh chóng lan tỏa khắp nơi. Mấy hôm nay, Đường Trạch Vũ vì chuyện vào nhà máy mà mất ăn mất ngủ. Dù cũng vượt qua điểm chuẩn, nhưng kém Đường An Nhan một khoảng lớn. Nếu không phải nhà máy quy định mỗi gia đình chỉ nhận một con thì chắc suất đã chẳng về tay nhà họ Đường... Cậu ta hiểu rõ, nếu Đường An Nhan không cùng nhà, cậu ta đã bị loại từ lâu. Đường Trạch Vũ vừa tự trách bản thân bất tài, vừa hận cô lần này không chịu nhường, lại mơ hồ có chút áy náy vì cướp cơ hội của người khác. Trằn trọc mãi tới gần sáng, cậu ta mơ màng ngửi thấy một mùi thơm khiến nước miếng ứa ra. Cậu ta còn tưởng mình đang mơ. [Khoan đã... không phải mơ. ] Đường Trạch Vũ bật dậy chạy thẳng sang bếp nhà bên. [Mùi thơm nồng thế này, chắc chắn là bà nội lại làm đồ ngon cho mình!] Bếp nhà bên yên ắng nhưng bếp nhà bên nữa thì ống khói đang phả khói trắng. Đường Trạch Vũ hơi ngượng một chút, nhưng vẫn không chịu nổi sức cám dỗ của đồ ăn và cả sự tò mò trong lòng nên bước sang nhà Đường An Nhan. Cửa sân không khóa, cậu ta đi đến cửa bếp ngó vào, thấy cô chị họ Đường An Nhan đang bận rộn bên trong. Hai người vốn chỉ hơn kém nhau chục ngày tuổi nhưng Đường Trạch Vũ chưa bao giờ chịu gọi cô là chị mà toàn gọi thẳng tên. Giờ đây, hai người đang là đối thủ tranh suất vào nhà máy, Đường Trạch Vũ muốn tỏ ra cứng rắn nên định quay đầu bỏ đi. Nhưng mùi thơm ấy lại như đóng đinh cậu ta tại chỗ, khiến cậu ta không nhịn được mà cất tiếng hỏi: "Đang làm gì thế?" Đường An Nhan quay lại, trên tay cầm một chiếc bánh vàng ruộm giòn rụm, vừa ăn từng miếng nhỏ, vừa tay kia lật mẻ bánh trong lò nướng. Lúc này, Đường Trạch Vũ mới thấy ở góc bếp, Đường Minh Huy đang ngồi trên ghế đẩu, ăn ngấu nghiến như hổ đói, mặt mũi toàn vụn bánh, hai má phồng lên, ánh mắt say sưa. Thằng bé này bình thường thích cậu ta nhất nhưng giờ thấy cậu ta cũng chẳng thèm chào, chỉ cắm cúi ăn tiếp. "Bánh trứng kẹp nướng kiểu mới của tôi, muốn ăn thử không?" Đường An Nhan nhiệt tình mời. "Chuyện này..." Đường Trạch Vũ nghĩ mình nên từ chối nhưng thực sự chịu không nổi mùi thơm ấy, hơn nữa cậu ta cũng tò mò "bánh trứng kẹp nướng" là thế nào. Không đợi cậu ta trả lời, Đường An Nhan đã lấy một chiếc bánh từ lò ra. Chiếc bánh vàng óng, tròn phồng, qua lớp vỏ mỏng tang còn lấp ló màu vàng của trứng bên trong. Cô cầm bánh trên tay trái, tay phải cầm muỗng gõ nhẹ vào giữa, tạo một vết lõm. Chỉ nghe "rắc" một tiếng giòn tan khi lớp vỏ nứt ra, hương thơm lập tức lan đậm hơn. Đường An Nhan quét một lớp sốt mật ngọt lên, thêm chút tương ớt, rắc hành lá và sợi dưa muối, rồi nhét vào đó vài lá xà lách xanh mướt cùng lát thịt nguội mỏng, đưa cho Đường Trạch Vũ. Dù trong lòng còn giằng co nhưng cái bụng của Đường Trạch Vũ lại phản bội, giành quyền điều khiển não, ra lệnh cậu ta lập tức nhận lấy và cắn miếng đầu tiên, mặc kệ nóng bỏng.