Chạy Mau! Bạo Quân Phản Diện Cầm Nhầm Kịch Bản Rồi
Vị Tiểu Hề24-10-2025 06:29:49
Vân Nhuyễn Nhuyễn vốn chỉ định trà trộn vào đám đông cho qua chuyện, bỗng dưng cảm thấy có điều bất ổn.
Quả nhiên không sai, chỉ chớp mắt, Khương Nhược Nghiên đã xuyên qua đám đông, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người bước về phía nàng, cất giọng dịu dàng như nước mùa thu:
"Nhuyễn Nhuyễn, muội tới rồi à? Sao tới rồi mà không qua tìm tỷ vậy, tỷ đợi muội lâu lắm rồi đấy!"
Khương Nhược Nghiên vừa cười vừa nói, vẻ mặt vừa đoan trang vừa hiền thục, khí chất đúng là có vài phần của bậc mẫu nghi thiên hạ tương lai.
Các vị quý nữ xung quanh thấy thái độ thân thiện của Khương Nhược Nghiên đối với Vân Nhuyễn Nhuyễn thì không khỏi ngạc nhiên. Chỉ một câu nói thôi đã khiến ánh mắt mọi người nhìn về phía nàng thay đổi hẳn, chẳng còn chút vẻ lạnh nhạt ban đầu.
"Đã lâu không gặp, Quận chúa vẫn luôn xinh đẹp rực rỡ như vậy!"
"Ta vừa định qua chào hỏi Quận chúa, tiếc thật, mới chậm chân một chút đã bị người khác giành mất rồi."
Chỉ chốc lát, quanh người Vân Nhuyễn Nhuyễn đã náo nhiệt vô cùng, tất cả đều nhờ công của Khương Nhược Nghiên.
Khương Nhược Nghiên hơi ngẩng đầu, ánh mắt nhìn nàng mang theo chút kiêu hãnh, tựa như mọi sự ưu ái này đều là ân huệ nàng ta ban cho vậy.
Vân Nhuyễn Nhuyễn bình thản nhìn từng người thay đổi sắc mặt, khóe môi nàng vẫn duy trì nụ cười nhạt nhẽo như cũ, tuyệt không để lộ ra vẻ cảm động hay vui mừng như Khương Nhược Nghiên mong đợi.
"Ta cũng vừa mới tới thôi."
"Không sao, tỷ đưa muội đi dạo một vòng. Tỷ quen thuộc nơi này lắm." Khương Nhược Nghiên cười dịu dàng, nói.
Lời vừa dứt, lại một loạt ánh mắt ngưỡng mộ đổ dồn vào nàng ta. Buổi tiệc hôm nay do chính Hiền phi – mẫu phi của Thất điện hạ chủ trì, Khương Nhược Nghiên lại có dáng vẻ y như nữ chủ nhân của bữa tiệc. Xem ra vị trí con dâu hoàng gia này, Khương tiểu thư đã chắc chân rồi đây.
Ở trên địa bàn của người khác, Vân Nhuyễn Nhuyễn cũng đành bất lực để mặc Khương Nhược Nghiên dẫn nàng đi một vòng quanh hội trường, cố ý để mọi người thấy rõ sự ưu ái đặc biệt nàng ta dành cho nàng.
Sự việc lần trước xảy ra ở Ngự Hoa Viên khiến cả kinh thành đồn đại, ai cũng tưởng từ đó hai người sẽ thành kẻ thù không đội trời chung. Nào ngờ chỉ chớp mắt đã thấy Khương Nhược Nghiên thân thiết với nàng như tỷ muội một nhà.
Phải công nhận, Khương Nhược Nghiên đúng là cao thủ bậc nhất trong việc khống chế nhân tâm, vừa khéo léo vừa đại lượng, khí chất quả thật hiếm ai sánh bằng.
Sau một vòng dạo quanh, mọi người càng thêm ngưỡng mộ Khương Nhược Nghiên, số người muốn tới kết giao với nàng ta cũng tăng lên rõ rệt.
Vân Nhuyễn Nhuyễn không khỏi cảm thán, Khương tiểu thư quả thật có một pha xử lý quá cao tay, lần này thắng lớn thật rồi!
Nhưng trực giác lại mách bảo nàng, đây chẳng qua mới chỉ là món khai vị mà thôi.
Không lâu sau, bữa tiệc chính thức bắt đầu, các quý nữ lần lượt ngồi vào vị trí của mình. Đúng lúc này, Hiền phi nương nương khoác một thân xiêm y cẩm tú sắc xanh quý phái, bước ra từ từ.
"Thần thiếp tham kiến Hiền phi nương nương, thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
"Các vị không cần đa lễ, khách tới chơi nhà đều là bằng hữu, cứ thoải mái ngồi cả đi."
Hiền phi vừa an tọa, các vị tiểu thư mới đứng dậy ngồi xuống ghế.
Trước đây, tuy rằng Vân Nhuyễn Nhuyễn từng gặp Hiền phi nhưng không quen thuộc chút nào, bởi vị phi tử này trước giờ luôn vô cùng khiêm tốn và kín tiếng.
Ngay cả khi Thẩm Duệ Chi và Thẩm Mộ Chi đấu đá lẫn nhau, Hiền phi cũng chưa từng xuất đầu lộ diện để giành lợi thế giúp con trai mình. Trong hậu cung vốn náo nhiệt, bà luôn như một bóng ma nhạt nhòa, chẳng có chút điểm nhấn nào.
Thế nhưng hôm nay, bà ấy lấy thân phận chủ nhân buổi tiệc, diện lên người bộ lễ phục lộng lẫy sắc xanh thẫm, khí thế quý phái cao sang, khác hẳn vẻ nhạt nhòa khiêm nhường trước kia.
"Ngự Hoa Viên hoa nở rực rỡ, bản cung ngắm hoa một mình cũng thấy vô vị, liền mời mọi người cùng đến góp vui. Các vị cứ thoải mái tự nhiên, hôm nay chỉ là một buổi gặp gỡ nhỏ thôi, cứ vui vẻ là tốt rồi."
Lời vừa nói xong, các quý nữ lập tức thi nhau phụ họa theo Hiền phi.