Chương 40: Chỉ thế thôi sao? (2)

Chạy Mau! Bạo Quân Phản Diện Cầm Nhầm Kịch Bản Rồi

Vị Tiểu Hề 24-10-2025 06:29:49

Lư Tố Vũ khóc nức nở, giờ chẳng còn đường nào khác, đành phải gật đầu. "Điện hạ." Khương Nhược Nghiên hướng về phía Thẩm Mộ Chi, nhẹ nhàng thi lễ: "Nhược Nghiên mạo muội xin điện hạ phái người lục soát thân thể Lư cô nương cùng nha hoàn bên cạnh nàng ta, chẳng hay như vậy điện hạ thấy có ổn chăng?" "Khám đi!" Thẩm Mộ Chi coi náo nhiệt tới đây đã mất sạch kiên nhẫn. Khương Nhược Nghiên liền sai hai cung nữ tiến tới khám xét người Lư Tố Vũ và nha hoàn của nàng ta. Chẳng mất mấy công sức, hai cung nữ nhanh chóng tìm thấy một cây linh chi cực kỳ tinh xảo giấu trên người nha hoàn của Lư Tố Vũ. Thấy linh chi được lôi ra từ nha hoàn bên cạnh mình, Lư Tố Vũ như bị sét đánh ngang đầu, cả người ngây ra như phỗng. Rõ ràng vừa rồi là đám thái giám cung nữ kia lao vào cướp lấy cái hộp, làm sao linh chi lại chạy sang người nha hoàn bên cạnh nàng rồi? Nha hoàn này từ đầu tới cuối đều kề sát nàng mà! "Điện hạ tha mạng, nô tỳ oan uổng! Nô tỳ thật sự không biết vì sao thứ này lại xuất hiện trên người mình!" Nha hoàn kia quỳ xuống khóc lóc xin tha, nước mắt nước mũi tèm lem. "Điện hạ, thần nữ thật sự oan uổng! Xin điện hạ minh xét, nhất định phải tra rõ ràng thêm lần nữa!" Lư Tố Vũ cuống cuồng dập đầu như điên, đập trán tới bật cả máu. Thẩm Mộ Chi không kiên nhẫn, phất tay một cách lạnh lùng: "Kéo xuống đi. Nha hoàn này đánh chết tại chỗ. Còn vị thiên kim nhà họ Lư, trực tiếp đưa đến Thủy Nguyệt am, xuống tóc xuất gia." Nghe xong câu này, Lư Tố Vũ trợn trắng mắt, lập tức ngất lịm tại chỗ, cả người ngã nhào xuống đất. Các vị đại thần phía sau Thẩm Mộ Chi nhìn nhau lắc đầu ngao ngán. Chuyện lông gà vỏ tỏi như thế này còn dám đem ra trước mặt điện hạ bày trò, cho rằng lợi dụng được điện hạ là thông minh chắc? Chẳng phải rõ ràng là tự đào hố nhảy xuống à! Ai có tí não đều phải biết, phủ quận chúa vừa bị điện hạ tịch thu không lâu trước kia có bao nhiêu giàu có, chẳng lẽ điện hạ không biết? Với tính cách lạnh lùng, sát phạt thường ngày của điện hạ, lần này chỉ xử nhẹ tay thế này đã là rộng lượng tới trời rồi. Có điều sau này, e rằng Lư đại nhân cũng khó sống yên ổn nữa. Còn về nhóm tỷ muội của Khương Nhược Nghiên, tất cả đều xanh mặt run rẩy, không ai dám hé răng nửa lời. Cũng may lúc nãy kịp thời đẩy ra một người chịu tội, nếu không lần này tai họa kéo tới chắc chắn không nhỏ chút nào. Chẳng riêng gì họ, ngay cả Vân Nhuyễn Nhuyễn cũng nhịn không được mà cảm thán trong lòng: Người này quả thật quá hung dữ rồi! Xem ra nàng phải nhanh nhanh gom tiền bạc mà chạy trốn thôi! "Còn đứng ngây ra đó làm gì?" Giọng Thẩm Mộ Chi lại vang lên cực kỳ hung hãn. Tiếng quát này khiến đám người kia run bắn lên, ai cũng chuẩn bị sẵn tư thế quỳ xuống lui ra. "Linh chi tìm được rồi còn chưa mau đi gặp Thái hậu à?" Thẩm Mộ Chi trừng mắt nhìn Vân Nhuyễn Nhuyễn một cái sắc lẹm. Người phụ nữ này vừa bước chân ra cửa đã gây chuyện rồi, thật không thể nào bớt phiền được một ngày!... Lại còn hung dữ với nàng, đã vậy còn dám trừng mắt nữa chứ! Xem ra Triêu Thành quả nhiên không chứa nổi nàng rồi, cần nhanh chóng thu dọn hành lý cao chạy xa bay sớm ngày nào hay ngày đó! "Dạ vâng, điện hạ." Vân Nhuyễn Nhuyễn vội vàng đáp lời, sau đó kéo theo Tiểu Vu và Bán Hạ nhanh chân chuồn lẹ khỏi hiện trường. Vân Nhuyễn Nhuyễn vừa đi khỏi, Thẩm Mộ Chi cũng lạnh lùng rời đi luôn, đến một ánh mắt cũng chẳng thèm bố thí cho đám người còn lại. Nhìn Thẩm Mộ Chi và các đại thần rời đi, Khương Nhược Nghiên cùng Thẩm Ngưng Huyên vẫn còn đứng chôn chân ngẩn ngơ tại chỗ. "Ta đã nói rồi mà, hoàng huynh quả nhiên vẫn rất thương tỷ. Chuyện này huynh ấy chẳng hề trách cứ tỷ một câu nào, cũng không hề truy cứu thêm. Trái lại còn trừng mắt với Vân Nhuyễn Nhuyễn một cái, chắc chắn huynh ấy cực kỳ ghét ả." Thẩm Ngưng Huyên nhỏ giọng an ủi. Khương Nhược Nghiên nghe vậy thì gật đầu nhẹ, cảm thấy hình như cũng có lý, nhưng không biết tại sao trong lòng nàng vẫn cứ thấy có chỗ nào đó hơi sai sai. ... Trò cười lớn nhất thế kỷ: Vân Nhuyễn Nhuyễn rất nghèo. Bi kịch lớn nhất thế kỷ: Vân Nhuyễn Nhuyễn trốn mất rồi.