Chương 25: Ta vẫn còn cứu được một chút nữa (1)

Chạy Mau! Bạo Quân Phản Diện Cầm Nhầm Kịch Bản Rồi

Vị Tiểu Hề 24-10-2025 06:29:50

Vu Nhạc ngoan ngoãn lăn đi thật xa. Bốn cung nữ mà Thẩm Mộ Chi phái tới đã triệt để chiếm mất công việc chăm sóc Vân Nhuyễn Nhuyễn. Suốt một ngày trời, Vu Nhạc chỉ có thể ngồi thừ trong sân nhỏ của mình, thỉnh thoảng hóng tai nghe động tĩnh bên sân kế, lòng nóng như lửa đốt. Hắn không tài nào hiểu nổi. Thẩm Mộ Chi vừa mới đạp đổ cổng thành trở về, đúng lý ra phải bận tối mắt tối mũi, nào là truy quét dư đảng, nào là củng cố quyền thế, việc lớn việc nhỏ một đống chờ giải quyết. Cớ sao Vân Nhuyễn Nhuyễn vừa mới bệnh có chút, hắn lại đích thân xuất hiện hỏi han? Dẫu thấy nàng còn giá trị lợi dụng, thì chỉ cần sai một ngự y tới là đủ rồi. Cớ gì đích thân hắn phải tới tận nơi? Rảnh tới vậy sao? Chẳng lẽ trong lòng hắn còn tình cũ vấn vương? Vu Nhạc nghĩ đến vỡ đầu cũng chẳng ra lý do. Tuy nhiên, Thẩm Mộ Chi rõ ràng đâu có nhàn rỗi, sáng sớm vừa đến thăm một lượt rồi mất hút chẳng thấy tăm hơi. Vân Nhuyễn Nhuyễn tỉnh lại thì trời đã khuya, ánh trăng mờ mờ xuyên qua cửa sổ, loang lổ dưới sàn nhà. Ngoài sân tiếng côn trùng râm ran, càng làm căn phòng trở nên im ắng lạ kỳ. Mở mắt ra, đầu óc nàng vẫn còn choáng váng mơ hồ, hít vào một hơi đã thấy mũi nóng hừng hực, cổ họng đau rát như có ai vừa nhét than nóng vào. Chính lúc này, một bàn tay thon dài đột ngột đưa tới, tiến sát về phía nàng. Thân thể nàng phản xạ nhanh hơn cả suy nghĩ, lập tức cuộn tròn lại như con nhím bị dọa sợ, trốn biệt vào góc giường. Bàn tay Thẩm Mộ Chi đang định đưa ra kiểm tra trán nàng cứ vậy cứng ngắc giữa không trung. Dưới ánh sáng mờ ảo, hắn nhìn rõ cặp mắt nàng vừa cảnh giác lại vừa run rẩy sợ hãi, hệt như chú nai con hoảng loạn, cố gắng nép mình sau tấm chăn mỏng chẳng che chắn được chút gì. Lòng hắn bỗng nhiên trào lên cảm giác khó chịu, mặt cũng theo đó mà lạnh đi vài phần. Nàng sợ hắn đến thế ư? Vân Nhuyễn Nhuyễn sợ thì đúng là rất sợ, nhưng không phải là tâm lý e dè, mà là thân thể nàng tự động phản ứng. Đêm qua hắn từng hai lần bóp cổ nàng, ép nàng đến cận kề Quỷ Môn Quan, chỉ chút xíu nữa là xuống chầu Diêm Vương rồi. Bây giờ thấy bàn tay đó lại xuất hiện, nàng không sợ mới là chuyện lạ. Nhưng ngay sau đó, lý trí trở về nhanh như cơn gió, nhìn thấy khuôn mặt hắn đang sa sầm lại trong bóng tối, nàng hít sâu một hơi, can đảm bò ra khỏi ổ chăn. Quỳ ngay ngắn trên giường, nàng cúi người, dập đầu trước hắn thật thành kính: "Điện hạ, thiếp thừa nhận năm xưa quả thật đã đứng cùng phe Tam hoàng tử, cũng chính thiếp đã hại ngài lưu đày Bắc hoang. Giờ đây thiếp đã là bại tướng dưới tay, cam tâm cúi đầu nhận thua. Ngài có thật sự oán hận thiếp, thì xin ngài, thương tình thiếp thân phận nữ nhi yếu ớt, ban cho một cái chết cho ra trò đi ạ!" Vân Nhuyễn Nhuyễn ngẩng đầu, đôi mắt long lanh nước nhưng cứng đầu không chịu để rơi xuống. "Thiếp cầu ngài đừng ba lần bảy lượt hù dọa, đừng đem thiếp ra trêu đùa mãi thế nữa, xin cho thiếp một lần chết thật dứt khoát!" Bấy giờ, mắt nàng đã nhòa đi bởi nước mắt, không kịp nhìn thấy bàn tay Thẩm Mộ Chi đang lơ lửng giữa không trung, khẽ run rẩy. Thẩm Mộ Chi vội vàng rút tay về sau lưng, nắm chặt thành quyền, giọng nói cố giữ bình ổn: "Chuyện đêm qua sẽ không bao giờ tái diễn nữa." Vân Nhuyễn Nhuyễn dụi dụi đôi mắt đẫm nước, ngơ ngẩn ngẩng đầu nhìn hắn. Nàng không nhầm chứ, vừa rồi giọng hắn sao nghe khàn khàn, chẳng lẽ là hắn đang đau lòng? Nàng còn chưa kịp nghĩ kỹ vì sao hắn lại đau lòng, thì giọng nói lạnh lùng, chế giễu quen thuộc của hắn lại vang lên, lập tức xóa tan chút xúc động vừa rồi: "Ngươi không nghĩ rằng ta vừa rồi định làm gì ngươi chứ? Tưởng bở gì thế? Ta chỉ thấy ngươi nằm im quá, định xem thử đã chết thật chưa thôi." "..." Thế rốt cuộc là hắn có ý gì đây chứ? Cứ thế này nàng thật muốn chết quách cho xong! Tất cả những khí thế "hiên ngang đi vào chỗ chết" của nàng vừa được bồi đắp kỹ càng, thế mà bị một câu chê bai của Thẩm Mộ Chi đánh cho tan tác không còn chút gì. Chẳng hiểu sao, Vân Nhuyễn Nhuyễn đột nhiên cảm thấy lòng mình hình như cũng không còn oan ức đến vậy nữa, tức khắc nàng lại trở về trạng thái bất tử bất diệt như cũ. Nàng cân nhắc một lúc, thấy vẫn nên diễn thêm một chút thì tốt hơn, bởi lúc này nàng chẳng còn chiêu trò giữ mạng nào khác.