"Âm dương khác biệt, hai người không được phạm giới." Thấy Mạnh Ngư cứ ôm chặt bà ngoại không chịu buông, Tư Đồ Uyên Chu thúc giục: "Đi thôi, bùa chú của cô chỉ còn hiệu lực năm phút nữa."
Bà ngoại nghe vậy vội vàng giục cháu gái buông tay: "Mau đi đi, trở về phải sống cho thật tốt."
Tư Đồ Uyên Chu nhìn đồng hồ, chau mày, túm lấy balo của Mạnh Ngư bay thẳng vào ngõ tối...
Bà ngoại lưu luyến nhìn theo bóng lưng cháu gái, chợt nhớ đến chuyện miếng ngọc bội quên mất vẫn chưa nói, hối tiếc vỗ đùi một cái, đó chính là chuyện hệ trọng cả đời của Tiểu Ngư.
Về đến nhà thì đã là rạng sáng, Mạnh Ngư hơi mệt. Hiếm hoi lắm mới ngủ nướng, mở mắt đã hơn tám giờ.
Rửa mặt xong, cô thắp hương cho bà ngoại trước: "Bà hãy học hành thật tốt, cố gắng tốt nghiệp. Tiểu Ngư cũng sẽ nỗ lực hết mình."
"Đinh!" Điện thoại vang lên tin nhắn mới từ Phòng Tài vụ Âm Ti.
"Tiêu diệt một tên tà tu cấp thấp, thưởng 20. 000 tệ, tiếp tục cố gắng!"
Mạnh Ngư vô cùng vui mừng. Từ khi vào làm ở Ban Đặc biệt Âm Ti, cô đã kiếm gần một triệu rồi, mà cô cũng thích công việc này, có thể giúp được rất nhiều người và quỷ hồn.
Khi ở nhà họ Tưởng, cô đã liên hệ với ngôi trường miền núi trong bản tin xem có thể giúp đỡ gì không. Phía nhà trường đã gọi điện và gửi tin, cung cấp danh sách các gia đình khó khăn cần được hỗ trợ.
Mạnh Ngư xem kỹ, tất cả đều là gia đình có người bệnh nặng hoặc đơn thân, bọn trẻ đối diện nguy cơ bỏ học. Vì vậy cô tài trợ cho mười em nhỏ, bao trọn chi phí sinh hoạt và học tập cho đến khi tốt nghiệp đại học.
Năm nay trời nóng sớm, mới tháng năm mà đài khí tượng đã phát hai lần cảnh báo nhiệt độ cao màu cam. Mạnh Ngư nhớ trong giáo trình có một loại "bùa Hạ Nhiệt", rất thích hợp lúc này.
"Bùa Hạ Nhiệt" cũng là một trong những loại bùa sơ cấp. Có nền tảng vẽ bùa rồi, Mạnh Ngư cũng dần nắm được cách thức, chỉ một tiếng đã thành công vẽ ra một lá.
Một luồng gió mát thổi qua mặt, trên bùa hiện lên hoa văn sóng nước.
Mạnh Ngư cầm lá "bùa Hạ Nhiệt" trong tay, lập tức được cảm giác mát lành bao phủ, thoải mái không kể xiết.
Đúng lúc đó, Lý Miêu Miêu mang đến chiếc giò heo kho tàu mà thím Lý vừa làm: "Mạnh Ngư, đây là món tủ của mẹ chị, em nếm thử đi."
Lý Miêu Miêu ngồi phịch xuống ghế đá, tay phải phe phẩy quạt lấy gió.
"Vẫn là sân nhà em mát nhất. Lạ thật, nhà chúng ta cách nhau không xa, sao nhà chị lại nóng thế chứ!"
Mạnh Ngư nếm một miếng giò heo thím Lý làm, thịt mềm tan ngay trong miệng, ngon tuyệt.
"Em vừa vẽ được một lá "bùa Hạ Nhiệt". Đeo trên người hiệu quả rất tốt, cũng có thể đặt trong phòng, đặc biệt thích hợp cho mùa hè. Hiệu lực ba tháng."
Mắt Lý Miêu Miêu sáng rực: "Có thêm cái nào nữa không? Chị muốn năm lá."
"Chưa vẽ xong, đợi vẽ thêm rồi em mang qua cho."
Lý Miêu Miêu hỏi giá rồi chuyển khoản cho Mạnh Ngư ba nghìn.
"Đây là thứ tốt đó, em hãy vẽ thêm đi. Những người bạn chị từng dùng bùa của em đều khen em thần kỳ."Bùa Hạ Nhiệt" này chắc chắn sẽ cháy hàng, chị có linh cảm em sắp hot rồi."
Chiều, Mạnh Ngư một hơi vẽ liền ba mươi lá, còn tặng bà nội Diêu hai lá. Lần này ông nội Diêu còn nhiệt tình hơn cả bà, chưa đợi Mạnh Ngư giới thiệu xong đã nhét bùa vào túi áo, lập tức cảm thấy mát mẻ sảng khoái.
Gọi điện cho Tôn Manh Manh, vừa nghe có "bùa Hạ Nhiệt", Tôn Manh Manh hào phóng nói: "Đưa trước năm mươi lá."
Ban đêm, Kiều Kiều lại đến, lần này còn đưa theo Tiểu Tôn và một nam quỷ xa lạ. Mạnh Ngư kín đáo quan sát vài cái, nam quỷ kia cúi đầu ủ rũ, trông y như kẻ xui xẻo.
"Hôm nay cô xuống Địa Phủ rồi à?" Kiều Kiều cười hỏi.
Hôm nay Kiều Kiều mặc áo ba lỗ và quần short bò, đôi chân dài trắng nõn thẳng tắp, gợi cảm khỏi bàn.
"Ừm, hôm nay có kỳ thi. Sao chị biết?"
Kiều Kiều chỉ vào Tiểu Tôn: "Cậu ta nói đấy."
Mạnh Ngư nhớ đến tờ tờ rơi quảng cáo, không nhịn được cười: "Anh thấy tôi à?"
Tiểu Tôn từ trên tường bay xuống, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc lá nữ mảnh, còn chưa kịp mở miệng đã tự bật cười.