Không biết nữ quỷ rút từ đâu ra một điếu thuốc, hít vài hơi thật sâu, dáng vẻ hưởng thụ như tiên tử.
"Thằng đó khi còn sống là một tên hiếp dâm quen thói, trong tay còn có mạng người. Lúc bị bắt thì bỏ trốn, xui xẻo bị xe tải tông chết. Chết rồi cũng không yên phận, dựa vào việc mình là lệ quỷ, hắn gây sự với nữ quỷ xinh đẹp khắp nơi, còn thích nhập vào thân thể những cô gái trẻ để làm chuyện bậy bạ. Cái biển hiệu cô vừa mới treo lên, hắn tưởng cô là kẻ yếu, ai ngờ linh lực vượt xa tưởng tượng, nên mới khinh địch thất thủ."
Nghe nữ quỷ nói vậy, cảm giác tội lỗi trong lòng Mạnh Ngư tan biến. Nếu lúc sống hay sau khi chết đều chuyên tâm làm việc ác, thì cô ra tay diệt hắn coi như trừ hại cho dân.
"Vừa rồi cảm ơn cô đã đứng ra thay tôi." Mạnh Ngư chân thành cảm ơn: "Vào ngồi một lát nhé?"
Nữ quỷ cười khúc khích lắc đầu, búng tàn thuốc, cẩn thận quan sát cô mấy lần.
"Trước thì được, giờ thì không." Cô ấy chỉ tay về tấm giấy phép kinh doanh treo trên kia, giải thích: "Thật ra vừa rồi khi cô đóng cửa, ác quỷ muốn vào cũng không thể vào."
Thì ra giấy phép kinh doanh còn có tác dụng trấn trạch, Mạnh Ngư bật cười: "Vậy để tôi lấy cho cô mấy cây hương nến nhé."
Thứ này dùng được cho mọi quỷ hồn, quả là quà tặng tuyệt hảo.
Nữ quỷ liếc cô một cái, khẽ gật cằm: "Tối nay đúng là tôi tới mua hương nến. Có người bạn kết hôn, định tặng ít hương nến làm lễ vật chúc mừng."
Quả nhiên hương nến thích hợp để tặng quà.
Mạnh Ngư mỉm cười hỏi: "Cần bao nhiêu cây?"
Nữ quỷ hít một hơi thuốc: "Mười cây thôi."
Mạnh Ngư lấy ra hai mươi cây hương nến, chia làm hai gói đưa qua: "Vừa rồi cảm ơn cô, đây là mười cây cô cần, còn gói kia tôi tặng thêm."
"Bà chủ thật tốt bụng." Nữ quỷ rút điện thoại ra: "Sau này dán mã QR thanh toán ở ngoài, trả tiền sẽ tiện hơn."
Quỷ hồn cũng có thể dùng WeChat, Mạnh Ngư đã thấy trên người Tư Đồ Uyên Chu rồi. Mấy cây hương nến giá vốn rẻ, Mạnh Ngư vốn không định lấy tiền.
"Cô vẫn nên thu tiền thì hơn, nếu không thì bên tài vụ Âm Ti sẽ không đối chiếu được sổ sách, đến lúc đó còn phải đi giải thích, phiền lắm."
Cô ấy nói cũng có lý, Mạnh Ngư đã quên mất còn có phòng Tài vụ Âm Ti.
"Vậy tôi giảm giá 20%, quét mã này nhé. Ừm... là nhân dân tệ sao?"
Lần đầu tiên Mạnh Ngư buôn bán với quỷ hồn, không biết giao dịch là nhân dân tệ hay minh tệ.
"Chúng tôi trả bằng minh tệ, hệ thống tài vụ Âm Ti sẽ tự động đổi thành nhân dân tệ. Đương nhiên, cô muốn đô la hay bảng Anh cũng được, công nghệ đen của Âm Ti xưa nay đỉnh lắm, đè bẹp toàn thế giới."
Thật sự rất tự hào nha!
Nghĩ đến gần đây nước M khiêu khích, Mạnh Ngư hỏi: "Ngay cả nước M cũng không bằng chúng ta sao?"
Nữ quỷ khẽ cười khẩy, lại rít mấy hơi thuốc, ngẩng đầu phả ra vòng khói. Mỗi cử chỉ đều toát ra phong tình khó tả, hạ gục toàn bộ minh tinh trên mạng.
"Cứ nói thế này đi, bọn họ tìm đủ mọi cách đánh cắp công nghệ đen, phòng hỏa phòng trộm phòng nước M là trọng điểm mà đặc vụ Âm Ti đều nhấn mạnh trong mỗi cuộc họp." Nữ quỷ búng tàn thuốc, dí tắt đầu lọc dưới chân.
"Không còn sớm nữa, bà chủ Mạnh nghỉ sớm đi." Cô ấy lướt đi vài bước, quay đầu lại, mỉm cười duyên dáng: "Quên mất chưa giới thiệu, tôi tên Kiều Kiều."
Mạnh Ngư cảm thấy có hơi quen tai, đợi đến khi bóng dáng Kiều Kiều biến mất mới nhớ ra, trước đó Ngô Tử Tuyên từng nhắc đến Kiều Kiều đã rất quan tâm chăm sóc cậu bé.
Đêm nay đúng là kinh tâm động phách, bị nam quỷ dọa một trận, lại quen biết Kiều Kiều, còn lần đầu buôn bán với quỷ hồn. Mạnh Ngư khóa kỹ cửa, vào nhà thắp ba nén hương cho bà ngoại. Công việc bà ngoại giới thiệu cho cô, cô nhất định sẽ cố gắng làm, không phụ kỳ vọng của bà.
Về phần bà ngoại báo mộng cho cô, Mạnh Ngư không còn dám mong cầu. Đã đi đầu thai thì sao có thể báo mộng cho cô nữa?