Mạnh Ngư trợn mắt há hốc miệng, hiệu suất làm việc này cũng nhanh quá rồi đó...
Trời dần tối, Mạnh Ngư đặc biệt ra ngoài xem thử giấy phép kinh doanh của Âm Ti trông như thế nào. Vốn tưởng trong khung nhôm lồng một tờ giấy giống như cửa hàng bình thường, không ngờ lại là một vòng sáng bạc phát quang.
Trong vòng sáng có chữ "Mạnh" bằng thể chữ cổ từ triều đại nào đó, đường nét uyển chuyển như mây trôi nước chảy, nhưng lại toát ra vẻ uy nghiêm.
Tôn Manh Manh gọi video tới: "Đại Ngư yêu dấu, tớ đưa "bùa Đào Diện" và "bùa Tịnh Khí" cho mẹ tớ rồi. Trời ạ! Ban đầu mẹ tớ mắng tớ một trận tơi bời, nói tớ phong kiến mê tín, não toàn cặn bã. Thế mà sau đó lại khen không ngớt, bảo là hữu dụng thật, đúng là tự vả mặt mà! Giờ ba tớ còn đang tranh với bà ấy cái "bùa Tịnh Khí" nữa kìa."
"Có tác dụng là tốt rồi." Mạnh Ngư cười tít mắt: "Ngày mai tớ sẽ gửi thêm cho cậu một cái nữa, để cả chú và dì đều có."
"Thật sự không ngờ, trấn Thanh Dương vừa nhỏ vừa lạc hậu, vậy mà lại có đạo quán chất lượng thế này. Lần tới tớ nhất định phải đến dâng hương, xem thử tiểu đạo sĩ phong thái mê người kia vẽ bùa ra sao."
Cái này ấy à... tiểu đạo sĩ thì không có, nhưng Tiểu Ngư thì có một.
"Manh Manh, nói thật với cậu, bùa là tớ vẽ đó."
Ngạc nhiên chưa? Bất ngờ chưa? Mạnh Ngư vội đưa điện thoại ra xa một chút.
Quả nhiên, Tôn Manh Manh như bị điểm huyệt, ngây ra suốt hai phút, sau đó gào lên: "Wao waoooo Đại Ngư! Cậu lại lặng lẽ khởi nghiệp rồi sao! Đã thế còn khởi nghiệp theo cách khác người thế này!" Rồi cô ấy lập tức chuyển chủ đề: "Còn bùa gì nữa? Mau khai ra hết đi!"
"Dạo này tớ đang vẽ "bùa An Giấc", có thể đảm bảo cho giấc ngủ, một lá hiệu lực ba tháng. Khi nào vẽ xong, tớ sẽ gửi cho cậu."
Mạnh Ngư nhớ Tôn Manh Manh từng nhắc, ba cô ấy bị mất ngủ lâu dài, mỗi đêm ngủ được hơn hai tiếng là may, lâu ngày dẫn đến suy nhược thần kinh.
Tôn Manh Manh lập tức kích động, ôm điện thoại đi vòng vòng trong phòng: "Cái này tốt quá! Cho tớ đặt trước hai cái! Một cho mẹ tớ, một cho ông bố đại gia mỏ than của tớ."
Hai người lại tám thêm về những chuyện sóng gió trong công ty, mãi mới luyến tiếc tắt video.
Đã lỡ nói ra rồi, Mạnh Ngư muốn sớm vẽ ra "bùa An Giấc". Loại bùa này khó hơn hai loại trước, trong đó còn liên quan đến kinh lạc cơ thể và huyệt vị châm cứu.
Có một công thức hóa học học từ thời cấp ba mà cô không nhớ rõ. Mạnh Ngư lên tầng ba lục tung hòm tủ, lấy ra hết sách giáo khoa toán lý hóa ba năm cấp ba và giáo trình toán đại học. Sau đó lại lên Taobao đặt mua "Bản Thảo Cương Mục","Bách Khoa Massage Huyệt Vị","Hoàng Đế Nội Kinh", cùng mấy bộ giáo trình toán lý hóa đại học vẫn còn có thể tìm ra được.
Hì hục hơn một giờ, cuối cùng cô vẽ thành công lá "bùa An Giấc"đầu tiên. Một mùi hương an thần nhẹ nhàng từ tờ bùa vàng lan tỏa trong không khí. Góc dưới bên phải lá bùa còn có chữ "Mạnh", giống hệt với chữ trên giấy phép kinh doanh treo ngoài.
Mạnh Ngư cầm bùa ngắm nghía, quả nhiên có thêm dấu ấn trông cao cấp hơn hẳn. Chữ "Mạnh" ấy sao mà đẹp quá, có thời gian nhất định phải tra kỹ các kiểu chữ phồn thể của từng triều đại mới được.
Thừa thắng xông lên, Mạnh Ngư lại vẽ liền ba lá "bùa An Giấc", lúc này mới cảm thấy linh lực không đủ.
Trời còn sớm, Mạnh Ngư rửa mặt xong liền ngồi thiền.
Lợi ích của ngồi thiền vô cùng rõ rệt, không chỉ khiến người tràn đầy sức sống, mà ngay cả cân nặng cũng giảm đi 1kg. Mạnh Ngư sung sướng nhìn cân điện tử, sờ sờ bụng nhỏ ngày càng săn chắc, trong lòng nghĩ đây chẳng phải có nghĩa là sau này có thể tha hồ ăn uống sao?
Dù sao cô cũng cảm thấy rất đúng!
Đêm nay ngồi thiền có hơi khác biệt. Không biết có phải vì giảm được 1kg hay không, rõ ràng cô cảm thấy thân thể nhẹ nhàng hơn nhiều. Gió biển thổi tới, toàn thân khoan khoái như muốn bay lên, mơ hồ còn nghe thấy tiếng đàn cổ cầm từ nơi xa xăm. Vòng ngọc phỉ thúy trên tay cũng đang hấp thụ linh khí, cùng cô nuôi dưỡng lẫn nhau.