Hả? Còn có cả môn tự chọn sao?
Mạnh Ngư bội phục thần kinh mình, rõ ràng biết là mơ mà còn có thể bịa ra được nhiều thứ như vậy.
Bà ngoại nói tiếp: "Bà chọn học về sinh sản và chiêu tài. Thực ra lần này đến tìm con còn có chuyện khác, con phải giúp bà viết một bài luận, ba ngày sau đốt cho bà..."
Hả?
Mạnh Ngư nhìn bà ngoại, lại nhìn tờ giấy bà đưa qua, trên đó ghi yêu cầu bài luận. Giấc mơ này thật quá sức hoang đường, đến biên kịch cũng không nghĩ ra nổi.
Cô đặt tờ giấy sang bên cạnh, rúc vào lòng bà ngoại. Giờ chẳng muốn nghĩ gì hết, ôm chặt lấy bà ngoại mới là hạnh phúc nhất. Dù sao đây cũng chỉ là mơ, sổ tay hay luận văn gì đều là mây bay.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Mạnh Ngư thấy lòng sảng khoái vô cùng, giấc mơ ấy thật đẹp. Hình dáng và nụ cười của bà ngoại vẫn y như trước, chỉ khác là thay một bộ trang phục. Còn cái chuyện học để làm Thổ Địa Công hay viết luận văn gì đó... thật đúng là... ủa?
Mạnh Ngư nhìn về phía tủ đầu giường, nụ cười trên mặt chợt cứng lại.
Quyển sổ tay từng thấy trong mơ lúc này đặt ngay ngắn một bên, dưới nó còn chèn một tờ giấy A4, lộ rõ hai chữ "Luận văn".
Trời ạ! Hóa ra đó KHÔNG! PHẢI! MƠ!
Trên tờ giấy trắng rõ ràng ghi yêu cầu, có định dạng cố định, số chữ không dưới ba chục nghìn từ, đề tài là "Luận về sự tu dưỡng của Thổ Địa Công", trớ trêu thay là còn yêu cầu cả tóm tắt bằng tiếng Anh.
Mạnh Ngư ôm ngực, chưa kịp mang dép đã ba chân bốn cẳng chạy xuống lầu, thắp cho bà ngoại ba nén hương.
"Ổn rồi! Bài luận để Tiểu Ngư lo. Bà ngoại nhất định phải học hành chăm chỉ, ngày ngày tiến bộ, đánh bại 99,9% bạn học trong lớp."
Nghĩ đến việc đêm qua bà ngoại nói môn tự chọn là "sinh sản" và "chiêu tài", Mạnh Ngư suy đi tính lại suốt bữa sáng, đoán hẳn chính là thuộc tính của Quan Âm ban con và Thần Tài. Thần lực tất nhiên không bằng hai vị đại thần, nhưng có thể phù hộ một vùng đất nhỏ thì cũng rất tuyệt.
Nếu bà ngoại có thể thuận lợi tốt nghiệp thành Thổ Địa Công, vậy chẳng phải cô chính là con cháu đời thứ ba của Thần sao?
Tâm trạng Mạnh Ngư cực kỳ vui vẻ, ăn thêm hẳn một bát mì.
Quyển sổ tay bà ngoại đưa có bìa ngoài cũ kỹ, không biết đã lật bao nhiêu lần, bên trong ghi lại một số chuyện có phần màu sắc mê tín. Mạnh Ngư đọc kỹ, phát hiện một vài "thủ pháp" cũng có trong quyển sách đen kia, chỉ là vì bà ngoại học vấn không cao, không biết dùng công thức toán lý hóa, nên tự nghĩ ra phương pháp đặc biệt để ghi nhớ.
Ví như khi trẻ con bị dọa mất hồn, cần mấy phương trình phối hợp với pháp chú của Âm Ti. Nhưng bà ngoại lại dịch hết những công thức và chú ngữ này thành chữ Hán, viết đầy hai trang giấy, rồi ghi nhớ từng chữ một.
Haizz!
Trong quá trình đào tạo Thổ Địa Công, nhất định bà ngoại gặp phải vô vàn khó khăn. Nhưng bà đã chọn con đường gian nan này, cũng là để một ngày nào đó có thể ở trấn Thanh Dương mà bảo hộ cô.
Trong lòng cô nhói đau, vội nghĩ cách viết bài luận cho bà ngoại."Luận về sự tu dưỡng của Thổ Địa Công", rốt cuộc phải tu dưỡng như thế nào đây...
Buổi trưa, Mạnh Ngư nhận được một tin nhắn cộng điểm từ Ban Đặc biệt Âm Ti.
Quả đúng như đêm qua Kiều Kiều nói, Mạnh Ngư trừ khử ác quỷ, Ban Đặc biệt Âm Ti sẽ căn cứ vào tội ác hắn gây ra lúc sống và sau khi chết, tự động cộng thêm điểm cho Mạnh Ngư.
Hoàn thành tâm nguyện của Ngô Tử Tuyên, được một ngàn điểm.
Diệt một ác quỷ, được năm trăm điểm.
Mỗi lá bùa, mười điểm...
"Đinh!" WeChat nhận về năm ngàn tệ, người ký tên là Ban Đặc biệt Âm Ti.
Tiếp đó là tin nhắn WeChat đến từ Tư Đồ Uyên Chu: [Làm rất tốt, cố gắng thêm! Đây là tiền thưởng cho cô, giữ lấy. ]
Nghĩ đến dáng vẻ ghê tởm của nam quỷ kia, cả người Mạnh Ngư lạnh buốt, tiền thưởng này có cũng thật không dễ dàng gì.