Chương 20

Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang

Ngã Tưởng Đương Phòng Đông 01-10-2025 14:28:51

Sau này khi thanh niên trí thức được phép trở về thành phố, Cố Vệ Dân đã quay về, nắm bắt thời cơ làm ăn và phát tài. Sau khi trải qua đủ loại phụ nữ bên ngoài, cuối cùng anh ta cũng nhận ra người mình yêu nhất là Vương Tiểu Bình, bèn đón cô ta về bên cạnh, cả gia đình cùng nhau ăn một bữa sủi cảo đoàn viên. Trong cuốn sách này, người để lại ấn tượng sâu sắc cho Trình Văn Thanh không phải là nam nữ chính, mà là nhân vật phụ làm nền Tiền Chung Nhạc. Nam chính chỉ sinh ra trong một gia đình công nhân bình thường, trong khi Tiền Chung Nhạc lại xuất thân từ một gia đình trí thức cao cấp, bố mẹ đều là chuyên gia vật lý từ nước ngoài trở về. Anh hoàn toàn thừa hưởng tài năng của bố mẹ, thậm chí còn xuất sắc hơn trong lĩnh vực vật lý. Do gia đình có quan hệ ở nước ngoài vào thời kỳ hỗn loạn nhất, gia đình Tiền Chung Nhạc bị tiểu nhân hãm hại, cho dù anh đã sớm xuống nông thôn cũng không thể tránh khỏi tai ương. Anh bị những người từ thành phố đến hành hạ đến mức tinh thần hoảng loạn, chịu đủ mọi sự sỉ nhục và ngay đêm trước khi bố mẹ đến tìm, anh đã trượt chân ngã xuống nước mà chết. Hóa ra bố mẹ của Tiền Chung Nhạc đều làm việc trong các đơn vị bảo mật quốc gia, mãi mới thu xếp được công việc để trở về thì mới phát hiện nhà tan cửa nát, con trai cũng đã qua đời. Trình Văn Thanh nhớ rằng bố mẹ của Tiền Chung Nhạc cuối cùng đã trở thành những nhân vật tiêu biểu của ngành vật lý trong nước và vẫn luôn tưởng nhớ đến Tiền Chung Nhạc. Nghĩ đến gia thế của Tiền Chung Nhạc và thành tựu cuối cùng của bố mẹ anh, Trình Văn Thanh không kìm được mà liếm đôi môi khô khốc của mình. Trước khi xuyên không, cô ta chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường nhưng bây giờ có một cơ hội lên mây ngay trước mắt, cô ta khó mà không động lòng. Chỉ cần ở bên cạnh Tiền Chung Nhạc vượt qua hai năm đầu khó khăn nhất, ngăn cản cái chết của anh, thành quả thu được sẽ không thể tưởng tượng nổi. ... Lương thực trên đồng đã được thu hết vào kho, công việc của các chị em phụ nữ trong đội vào sáng sớm là ngồi trong kho bóc vỏ ngô. Lúc Chu Chiêu Đệ xách chiếc ghế đẩu nhỏ đến kho, sau lưng phần lớn mọi người đã chất một đống ngô đã được bóc vỏ. Chu Chiêu Đệ vừa bước vào đã bị bà cụ Vương mắt tinh nhìn thấy. Hôm qua khó khăn lắm mới được xem trò hề của Lý Nhị Ni, bà cụ Vương đương nhiên phải giúp nhà họ Chu loan truyền tin tức này ra ngoài. Bây giờ thấy Chu Chiêu Đệ xuất hiện, bà cụ Vương lại càng thêm hứng khởi. Bà ta hoàn toàn không để ý rằng Chu Chiêu Đệ ngày thường làm việc lề mề, hôm nay lại đến làm đúng giờ. Bà cụ Vương vốn định hôm nay sẽ làm Lý Nhị Ni mất mặt một phen, tiếc là hôm nay Lý Nhị Ni lại xin nghỉ, không đi làm. Vũ khí đã chuẩn bị sẵn sàng mà kẻ địch lại biến mất, khiến bà cụ Vương tức không chịu được. Bây giờ Chu Chiêu Đệ đến, cuối cùng bà ta cũng tìm được chỗ để trút giận. "Chiêu Đệ, sao hôm nay đến muộn thế? Chắc chắn là tối qua bị bà nội mày đánh rồi đây." Chu Chiêu Đệ làm việc chưa bao giờ đúng giờ như vậy, bà cụ Vương quả thực là mở mắt nói mò. Mọi người tuy biết vậy nhưng sau khi nghe tin Lý Nhị Ni định dùng tiền bán Chu Chiêu Đệ để cưới vợ cho cháu đích tôn, ai nấy đều không nhịn được mà bắt đầu đánh giá Chu Chiêu Đệ. Da của Chu Chiêu Đệ trắng hơn người thường, một màu trắng bệch, không có chút huyết sắc. Với sắc mặt này của cô, những người lớn tuổi có kinh nghiệm nhìn vào là biết cô không được khỏe mạnh. Thuốc chuột ăn phải năm đó cuối cùng cũng để lại dấu vết trên cơ thể suy dinh dưỡng này. Chu Chiêu Đệ đã cố gắng hết sức để bồi bổ cho cơ thể này nhưng sắc mặt vẫn không thể hồi phục lại vẻ hồng hào khỏe mạnh. Đây cũng là lý do cô thường xuyên giả bệnh mà không ai bắt bẻ. Ừm, điểm duy nhất có phần không hợp lý chính là cô có một mái tóc dài vừa đen vừa bóng. Rõ ràng cơ thể không tốt, ăn uống cũng không đủ chất, ấy vậy mà mái tóc này lại mọc vừa đen vừa nhiều. Đôi khi Chu Chiêu Đệ cũng không khỏi nghi ngờ mái tóc này có phải đã thành tinh rồi không, mọc còn đẹp hơn cả mái tóc mà kiếp trước cô đã dày công chăm sóc.