Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang
Ngã Tưởng Đương Phòng Đông01-10-2025 14:28:24
Thấy Chu Chiêu Đệ không hợp tác, lại nghe thấy tiếng xì xào bàn tán của hàng xóm xung quanh, ông cụ Chu đành nén cơn giận trong lòng, nói với giọng đầy ẩn ý: "Chiêu Đệ, Bảo Lan và bà nội con đều là bậc trên, sao con có thể giành đồ ăn của bậc trên như vậy?"
"Mấy năm nay con càng ngày càng quá đáng, lười biếng, không nghe lời, bất hiếu, cả nhà đều nuông chiều con. Nhưng hôm nay con thật sự quá quắt rồi, lại dám ra tay giật bát của cô út con!"
"Con bây giờ đã mười bảy tuổi rồi, không thể cứ như vậy mãi được."
"Bà nội con là đang dạy dỗ con là muốn tốt cho con, đợi đến khi con lớn lên đi lấy chồng, con sẽ hiểu tấm lòng của chúng ta."
"Mau lại đây xin lỗi bà nội và cô út đi, lần này ông sẽ bảo họ tha thứ cho con trước, sau này đừng gây chuyện nữa!"
Nhìn bộ dạng ra vẻ vì mình của ông ta trước sự chứng kiến của hàng xóm láng giềng, Chu Chiêu Đệ chỉ muốn bật cười.
Thật muốn ông cụ Chu lấy gương soi lại bộ mặt già nua méo mó, xấu xí của mình quá đi.
Cô đâu phải là Chu Chiêu Đệ bị họ áp bức, tẩy não ngày xưa, muốn dùng mấy lời ma quỷ này để lừa cô ư, mơ đẹp quá rồi!
Nếu không có người ngoài ở đây, không biết chừng ông ta còn nói ra những lời khó nghe đến mức nào nữa.
Thật trùng hợp, nhà họ Chu cần thể diện, còn cô thì không!
Chu Chiêu Đệ không chút nể nang mà cười khẩy một tiếng: "Ông nội, ông đã từng nghe câu này chưa?"
"Kẻ chân đất không sợ kẻ mang giày. Bây giờ người có điểm yếu là các người, không phải con."
"Mấy cái mưu mô quỷ quyệt trong bụng các người, con biết rõ cả rồi, cho nên mấy cái "lời nói tốt cho con, việc làm tốt cho con" này, sau này đừng nói cũng đừng làm nữa."
"Các người mặt dày không thấy có vấn đề gì nhưng con nghe mà thấy buồn nôn lắm!"
"Con nói lại lần nữa, đừng làm chuyện thừa thãi. Nếu không, tin con đi, các người nhất định sẽ phải hối hận."
"Còn về chuyện ăn uống, tuy công điểm con kiếm được ít nhưng chắc chắn nhiều hơn phần cơm các người chia cho con, cho nên con không nợ các người. Lần sau nếu còn dám cắt xén khẩu phần của con thì cô út cũng đừng hòng có gì mà ăn."
"Ông xem cô út béo đến mức nào rồi kìa, ngũ quan trên mặt như sắp hòa vào làm một rồi đấy."
"Bây giờ khắp nơi trên cả nước đều thiếu thốn lương thực, cô út béo được như vậy, e là độc nhất vô nhị ở cả cái huyện An Dương này."
"Con thấy cô út cũng nên giảm cân đi là vừa, nếu không đừng nói là gả vào thành phố, có mà bán vào vùng núi cũng chẳng ai thèm đâu."
Đánh rắn phải đánh dập đầu. Sống chung ba năm, Chu Chiêu Đệ thừa sức nắm được điểm yếu khiến cả nhà này tức điên lên.
Cũng may là thời này điều kiện sống không tốt, nếu trong nhà này có ai bị bệnh tim hay cao huyết áp, e là đã sớm bị Chu Chiêu Đệ chọc cho tức chết rồi.
Ông cụ Chu bị những lời đe dọa của cô làm cho mặt mày sa sầm lại, ánh mắt nhìn Chu Chiêu Đệ như tẩm độc, lồng ngực phập phồng dữ dội, ngũ quan méo mó như ác quỷ, cơn giận trong lòng không thể nén được nữa cũng chẳng màng đến thể diện, gầm lên: "Mày dám!"
Nhìn con chuột già dưới cống bị chọc cho tức phồng lên như cá nóc, Chu Chiêu Đệ không những không sợ, mà ngược lại còn trở nên phấn khích hơn.
"Ông nội, ông nói xem, nếu đơn vị của bác cả biết ông ấy định dùng tiền bán cháu gái để cưới vợ cho con trai mình thì lãnh đạo trong nhà máy sẽ nghĩ thế nào? Ông nói xem, nhà cô gái kia sẽ nghĩ thế nào? Người ta còn gả con gái cho Chu Kiến Quân nữa không?"
Ông cụ Chu tức khắc im bặt như con vịt bị bóp cổ, mặt mày tím tái nhưng chẳng thể thốt ra lời nào.
Đối với ông ta, Chu Chiêu Đệ không có chút đạo đức kính già yêu trẻ nào, cô không chút khách sáo mà phá lên cười nhạo.
"Ha ha ha!"
"Nhà họ Chu có con cũng coi như là báo ứng của các người, cứ từ từ mà hưởng thụ đi!"
"Đợi đến lúc nào con vui, biết đâu con lại tha cho các người đó."
Sau khi thưởng thức trọn vẹn bộ dạng tức anh ách mà không dám hó hé của nhà họ Chu, Chu Chiêu Đệ vui vẻ nhảy chân sáo đi ra ngoài.
"Con ra ngoài đi dạo một lát, mọi người cứ nghỉ sớm đi, không cần phải đợi con đâu ạ!"
Cô nói năng tự nhiên như không, giọng điệu nghe có vẻ thân thiết, hoàn toàn không giống người vừa mới cãi nhau một trận long trời lở đất.