Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang
Ngã Tưởng Đương Phòng Đông01-10-2025 14:28:21
Chu Bảo Lan chẳng hề nương tay, mu bàn tay của Điền Tiểu Thúy bị đánh cho đỏ ửng lên.
"Cút ngay! Cũng tại chị không biết đẻ, sinh ra cái thứ sao chổi Chu Chiêu Đệ này mới khiến nhà họ Chu mất mặt thế này. Tôi phải bảo anh hai ly dị chị, đuổi chị ra khỏi nhà họ Chu!"
Nghe thấy những lời này, Điền Tiểu Thúy lập tức lấy tay che mặt, bắt đầu khóc nức nở.
Tất cả là tại bà, đều tại bà không sinh được con trai.
Không thể ly hôn, bà không sinh được con trai, không thể ly hôn được.
Đều tại con Chiêu Đệ, tại sao nó không thể ngoan ngoãn một chút? Tại sao nó không thể nghĩ cho người mẹ này một chút?
Việc không thể sinh con trai đã khiến bà không thể ngẩng mặt lên ở nhà họ Chu, bây giờ Chu Chiêu Đệ lại gây chuyện thế này, Điền Tiểu Thúy sợ rằng mình sẽ bị đuổi đi mất.
Nghĩ đến đây, lòng bà lại càng thêm bi thương, càng khóc không thể kiềm chế.
Thấy Chu Thái đang hùng hổ đi về phía mình, Chu Chiêu Đệ liền chạy thẳng ra cổng nhà họ Chu và la lớn: "Bớ người ta! Chu Bảo Lan muốn giết người! Nhà họ Chu muốn giết người! Lý Nhị Ni muốn giết cháu gái rồi!"
Lý Nhị Ni tức đến đỏ cả mắt, chỉ hận không thể lao đến xé nát cái miệng của con ranh con này.
Bà ta hối hận vì lúc nãy đã la mắng đến khản cả giọng, bây giờ không thể nói được gì.
Bà ta vội vàng lao tới định bịt miệng Chu Chiêu Đệ nhưng tiếc là tốc độ của bà ta không thể nhanh bằng tốc độ truyền đi của âm thanh, hàng xóm xung quanh đều đã nghe thấy những lời cô vừa la hét.
Bà cụ Vương đang ăn cơm ở nhà nghe thấy nhà họ Chu lại ồn ào cũng chẳng buồn ăn nữa, bưng luôn cả bát cơm chạy ra cửa, nghển cổ sang nhìn.
"Tôi nói này Lý Nhị Ni, tuy con Chiêu Đệ là cháu gái bà nhưng cũng không thể giết người được, giết người là phạm pháp đấy, bà đừng có mà làm liên lụy đến cả đội sản xuất chúng ta."
"Cháu trai nhà tôi còn chưa lấy vợ đấy! Nếu để nhà bà phá hoại thanh danh của cả đội thì biết làm thế nào?"
"Với lại con gái nhà bà cũng quá ương bướng rồi, trai tráng trong thôn trên xóm dưới đều bị nó dọa cho không dám bén mảng tới. Cả ngày chỉ nằm ườn ở nhà không làm việc, phải dạy dỗ lại cho tử tế, không thì sau này sợ là chẳng gả đi đâu được."
Đừng thấy bà cụ Vương lên tiếng mà tưởng bà ta giúp Chu Chiêu Đệ, bà ta chẳng hơi đâu mà quan tâm đến mấy chuyện vớ vẩn của nhà họ Chu, bà ta chỉ thích xem bộ dạng tức tối của Lý Nhị Ni mà thôi.
Lý Nhị Ni bị những lời của bà cụ Vương chọc cho tức run cả người, một bụng lời chửi bới mà không sao nói ra được, suýt nữa thì tức đến ngất đi.
"Rầm!"
Ông cụ Chu nãy giờ vẫn im lặng, đập mạnh đôi đũa trong tay xuống bàn, gầm lên một tiếng: "Im hết đi, đừng có làm loạn nữa! Tất cả cút về đây cho tao, đừng có đứng ở cổng làm trò cười cho thiên hạ."
Ông cụ Chu là người coi trọng thể diện nhất, không thể chịu nổi cảnh nhà mình bị mất mặt trước người ngoài nên đương nhiên không muốn Chu Chiêu Đệ làm to chuyện.
Con ranh này mà còn nói năng linh tinh nữa thì danh tiếng của nhà họ Chu còn đâu.
Ông cụ Chu cũng tức điên lên vì những lời của bà cụ Vương nhưng đường đường là đàn ông, ông ta cũng không tiện so đo với một người đàn bà như bà cụ Vương, chỉ muốn gọi người vào nhà rồi nói tiếp.
Có ông cụ lên tiếng, Lý Nhị Ni lườm Chu Chiêu Đệ đang đứng ở cổng một cái, nhổ một bãi nước bọt đặc quánh về phía bà cụ Vương rồi quay người về ngồi cạnh ông cụ, ánh mắt căm hận nhìn Chu Chiêu Đệ.
Bà ta lại lườm sang người con trai thứ hai cao lớn Chu Thái: Đồ vô dụng, ngay cả một đứa con gái cũng không bắt được!
Ông cụ Chu đưa đôi mắt sâu thẳm nhìn Chu Chiêu Đệ đang cười toe toét đứng ở cổng, vẻ mặt đầy tự tin rồi nói với giọng không mấy thiện cảm: "Chiêu Đệ, qua đây ngồi xuống! Chúng ta cần phải nói chuyện cho ra nhẽ."
Chu Chiêu Đệ cười nhìn ông cụ Chu, kẻ chủ mưu luôn núp sau lưng Lý Nhị Ni. Rất nhiều chuyện thất đức, táng tận lương tâm đều do ông ta đứng sau giật dây Lý Nhị Ni chẳng có đầu óc làm theo.
"Ông nội, tai con không điếc, con đứng đây vẫn nghe được. Ông có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi ạ."