Chương 9

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế

Gia Trấp Dữ 06-09-2025 11:44:33

Số tinh hạch mà người đàn ông này đặt xuống tổng cộng có giá trị 1. 600 điểm tích lũy! "Hệ thống, tinh hạch dễ thu thập lắm à?" [Ký chủ, người sống sót đến cuối mùa thu năm thứ hai của mạt thế thì phần lớn không phải kẻ vô dụng, có chút của cải tích cóp cũng là chuyện bình thường thôi. ] Nghe cũng hợp lý. Biết ai nấy đều rất có tiền nên việc định giá cũng dễ hơn, Tư Nguyệt nói: "Không cần nhiều đến thế, một chai nước khoáng 5 điểm tích lũy, một viên thuốc cầm máu 500 điểm tích lũy, cộng thêm phí dọn dẹp siêu thị 100 điểm tích lũy, tổng cộng là 605 điểm tích lũy, đến thanh toán đi." Thang Kiệt nghi hoặc: "Điểm tích lũy là gì?" "Quên chưa giới thiệu, đây là siêu thị do tôi mở. Anh chỉ cần đặt tinh hạch vào máy quy đổi điểm tích lũy, rồi đặt ngón cái tay phải lên cảm biến vân tay là được. Dù chưa đăng ký, hệ thống cũng sẽ tự động tạo thẻ tích điểm cho anh." Thang Kiệt chấn động: "Cô mở siêu thị ở đây sao?" Anh ta nhìn cô gái trước mặt, lúc này mới phát hiện ra nhiều điều bất thường. Đầu tiên là quần áo – sạch sẽ, mà không phải kiểu sạch sẽ bình thường. Tóc suôn mượt và bóng, làn da trắng trẻo mịn màng, vừa nhìn đã biết không thiếu nước dùng, chắc hẳn còn có thể thường xuyên tắm rửa. Đây là khái niệm gì? Trong mạt thế, tài nguyên nước vô cùng khan hiếm, vì lúc đầu khi xử lý tang thi, có rất nhiều kẻ ngu ngốc đã ném xác chúng xuống sông, dẫn đến nguồn nước bị ô nhiễm trên diện rộng. Tuy không đến mức uống vào là biến thành tang thi, nhưng nước đó có thể gây ra dịch bệnh, toàn thân ngứa ngáy dữ dội, nổi mẩn đỏ từng mảng, nhìn vô cùng đáng sợ. Không ai dám trực tiếp ra sông lấy nước nữa, mà tốc độ lọc nước hay tạo nước của dị năng giả hệ Thủy cũng không sao đáp ứng nổi nhu cầu sử dụng. Cho đến hiện tại, nước ngọt đã trở thành tài nguyên quý giá chẳng khác gì vàng. Mà cô gái trẻ trước mặt đây, vừa rồi còn đưa cho anh ta... Thang Kiệt chợt bừng tỉnh, đó là một chai nước khoáng tinh khiết, thứ mà thời mạt thế chỉ có giới nhà giàu mới dùng nổi, còn trước kia thì là thứ phổ biến ai cũng có thể mua được! Thang Kiệt kích động đến mức chỉ muốn hét lên vài tiếng! "Tôi làm ngay đây!" Thang Kiệt đặt ngón tay cái lên máy cảm ứng vân tay, nhưng ánh mắt lại bị thu hút bởi bảng tỷ giá quy đổi điểm tích lũy bên cạnh máy. Một tinh hạch cấp một được 100 điểm tích lũy, một chai nước giá 5 điểm tích lũy. Vậy chẳng phải chỉ cần một tinh hạch cấp một là có thể đổi được 20 chai nước sao? "Bà chủ, tôi đổi hết, đổi lấy nước!" Tư Nguyệt cười lắc đầu: "Không được đâu, mỗi người chỉ được mua tối đa 10 chai thôi." Sở dĩ lại có giới hạn số lượng bán ra mỗi ngày, là vì lúc nãy cô đã xem qua mục "Thông tin", trong đó có phần "Thông tin kinh doanh". Ban đầu mục này bị khóa, mãi đến khi có vị khách đầu tiên ghé thăm, mục kinh doanh mới chính thức được mở. [Siêu thị "Chưa đặt tên". Cấp bậc: cấp 1. Số loại hàng hóa trên kệ: 4 (Cực kỳ nghèo nàn). Tổng số khách hàng: 0 (Không ai hay biết). Doanh thu: 0. Điểm kinh nghiệm: 0. ] Nếu sau này số loại hàng hóa và tổng số khách hàng đạt tới một mức nhất định mà kèm thêm danh hiệu, thì chắc chắn sẽ có ích, rất có thể liên quan đến hệ thống thành tựu. Vậy nên, hai chỉ số này đều vô cùng quan trọng. Nếu để một khách hàng mua hết, một ngày cô cũng chỉ bán được giới hạn 50 phần, lỡ có khách khác đến thì phải làm sao? Hàng hóa quá ít, cô chỉ có thể tính toán chi li một chút trước đã. Nghe vậy, Thang Kiệt rất thất vọng, nhưng giây sau lại phấn chấn trở lại: "Không sao, 10 chai thì 10 chai!"