Cô lại dùng 400 điểm tích luỹ đổi hai chiếc giường tầng, giống như trong ký túc xá đại học, rồi dùng thêm 50 điểm tích luỹ đổi một cái bàn dài và hai cái thùng rác.
Bàn dài và một cái thùng rác được đặt trong phòng nghỉ, cái thùng rác còn lại đặt ở giữa khu bàn ghế của siêu thị.
Sau khi được nới rộng thêm 10 mét vuông, siêu thị cuối cùng cũng không còn chật chội như trước nữa. Khoảng cách giữa các kệ hàng được tăng lên, bàn ghế cũng được sắp xếp rộng rãi hơn.
Suốt quá trình, Lan Lan được Tư Nguyệt dắt đi nên hoàn toàn không phát hiện ra điều gì bất thường. Bàn tay nhỏ bé của cô bé nắm chặt cây kẹo, cứ thế ngoan ngoãn đi theo Tư Nguyệt vào phòng nghỉ.
Một đứa trẻ ngoan ngoãn như vậy, thảo nào có kẻ muốn bắt cóc, thật đáng thương.
Phòng nghỉ được đặt ngay cạnh siêu thị, gần phía nhà tắm. Tư Nguyệt đưa cô bé vào phòng rồi mới nhớ ra chưa mua chăn ga gối đệm. Cô lại tốn 60 điểm tích luỹ mua bốn bộ.
Từ lúc có ý thức đến giờ, Lan Lan chưa từng thấy bộ chăn gối nào sạch sẽ và mềm mại đến vậy, cô bé đứng hình tại chỗ, ngơ ngác không nói nên lời.
Tư Nguyệt luống ca luống cuống: "Khoan đã, để chị dẫn em đi tắm trước."
Má ơi, cô đúng là không biết chăm trẻ con chút nào.
Vào đến nhà tắm, Tư Nguyệt cũng chẳng biết phải làm gì, chỉ làm mẫu cách mở nước nóng rồi đưa cho cô bé một cục xà phòng, bảo tự kỳ cọ. Tiện tay, cô bỏ luôn quần áo bẩn vào máy giặt rồi rời khỏi đó.
Lan Lan cũng không cần Tư Nguyệt phải bận tâm, cô bé rất thông minh, tự mình tắm rửa rất sạch sẽ. Vừa bước ra khỏi cửa, cô bé liền ngẩng đầu nhìn Tư Nguyệt, cười ngọt ngào:
"Chị ơi, chị là tiên nữ hạ phàm đúng không?"
"Nước ở đây thế mà lại dùng mãi không hết, lại còn là nước nóng nữa."
"Chị yên tâm."
Lan Lan kéo kéo quần áo, tự hào nói: "Em sẽ giữ bí mật giúp chị ạ."
Trái tim Tư Nguyệt như muốn tan chảy luôn rồi.
Ngày hôm sau, vẫn là Tiểu Ý đánh thức Tư Nguyệt dậy.
Tư Nguyệt mở hệ thống giao diện thông tin, kiểm tra số liệu của siêu thị.
[Tên: Siêu thị Dưới Ánh Trăng.
Cấp bậc: 2.
Số loại hàng hóa đã lên kệ: 24 (Vô cùng nghèo nàn).
Tổng số khách hàng: 17 (Chẳng ai biết đến).
Doanh thu: 8. 117 tích lũy.
Điểm kinh nghiệm: 147. ]
[Ting! Chúc mừng ký chủ đã có hơn 20 loại hàng hóa trong vòng 48 giờ! Tốc độ của ký chủ không ai sánh bằng!]
[Nhận được thẻ công cụ x3. ]
[Ting! Chúc mừng ký chủ đã đạt doanh thu hơn 8. 000 trong vòng 48 giờ! Tốc độ của ký chủ không ai sánh bằng!]
[Nhận được thẻ công cụ x1, thẻ đạo cụ x1. Điểm kinh nghiệm: +20. ]
Được thưởng thêm thẻ dĩ nhiên là vui rồi, nhưng điểm kinh nghiệm rõ ràng còn hấp dẫn hơn. Giờ đã có 167 điểm, chỉ cần hôm nay có thêm vài khách quen ghé mua sắm nữa là siêu thị sẽ lên cấp, có thể đổi lấy điện thoại mà nghịch rồi.
Hiện tại, cô vẫn chưa dám mở khóa thêm món hàng nào vì sợ điện thoại sẽ cần một lượng lớn điểm tích luỹ.
Với tâm trạng phơi phới, cô xuống giường rửa mặt rồi chuẩn bị bữa sáng cho Lan Lan, cô bé đã dậy từ sớm. Sau khi tỉnh dậy, Lan Lan rất ngoan, không chạy lung tung mà chỉ yên lặng ngồi trên giường chờ.
Tư Nguyệt và Lan Lan ăn bánh bao thịt nóng hổi, rồi đưa cho cô bé một hộp sữa bò.
Đôi mắt Lan Lan sáng rỡ: "Mấy thứ này hết bao nhiêu tiền vậy chị?"
Tư Nguyệt hỏi: "Em có thể trả bao nhiêu tiền nào?"
Lan Lan bặm môi suy nghĩ: "Ở trong căn cứ, một cái bánh bột và một ly nước ấm cần một tinh hạch. Mấy món này còn ngon hơn đồ trong căn cứ, vậy chắc Lan Lan phải trả ba tinh hạch."
Tư Nguyệt mỉm cười: "Không nhiều đến thế đâu. Em biết làm toán chứ? Nhiệm vụ hôm nay của em là tính xem phải trả cho chị bao nhiêu tiền nhé."