Chương 8

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế

Gia Trấp Dữ 06-09-2025 11:44:33

Tư Nguyệt bước ra khỏi quầy thu ngân, chợt sực nhớ ra mình vẫn chưa có vũ khí trong tay. Cho vào danh sách đen chỉ là đẩy ra ngoài lớp chắn bảo vệ mà thôi, nếu muốn diệt trừ hậu họa thì đẩy ra ngoài cũng vô dụng, phải làm thêm một bước nữa. Lúc người kia đang co quắp dưới đất và dường như bắt đầu nhận ra sự hiện diện của Tư Nguyệt, thì cô đã nhanh chóng dùng thẻ đạo cụ để đổi lấy một khẩu "súng lục tự động nhắm chuẩn", giấu sẵn sau lưng. "Anh không sao chứ?" Tư Nguyệt có chút hoài nghi cuộc sống, siêu thị như thế này thì chẳng có gì uy hiếp được cô. Nhưng vấn đề là... liệu có ai chịu mua hàng của cô không? Người đàn ông đẫm máu ấy không thốt nổi lời nào, chỉ cố gắng giãy giụa muốn đứng dậy. Nhưng anh ta vừa cử động, vết thương lập tức toạc ra, máu ào ào tuôn chảy, chỉ trong chớp mắt cả nền nhà gần cửa đã loang lổ một màu đỏ thẫm. Tư Nguyệt nhìn mà thấy nhức cả đầu, đúng là một "khởi đầu tốt đẹp" mà. Chẳng lẽ vị khách đầu tiên chưa kịp mua gì đã chết rồi sao? Xui xẻo biết bao! Sau này siêu thị của cô làm sao mà mở tiếp đây! "Tiểu Ý, Tiểu Ý." Cô gọi hệ thống trong lòng: "Trong cửa hàng có món nào có thể cứu người không? Đạo cụ cũng được, hoặc bất cứ món nào giá dưới 70 điểm tích lũy?" [Ký chủ, đề cử đạo cụ trong cửa hàng: Viên thuốc cầm máu. Một thẻ đạo cụ có thể đổi được 10 viên. ] Cô vừa nghe số lượng này lại càng không nỡ: "Viên thuốc cầm máu bao nhiêu điểm tích lũy vậy?" Nếu đắt quá thì thôi vậy. [Một viên thuốc cầm máu giá 200 điểm tích lũy. ] Tư Nguyệt cắn răng: "Đổi đi, xem như lấy may." Nhưng nợ nần thì vẫn phải ghi lại. Cô cầm theo một chai nước khoáng, đưa viên thuốc cầm máu và nước qua cho anh ta, nói: "Đây là thuốc cầm máu, còn đây là nước. Uống xong thì phải dùng tinh hạch để trả đấy nhé." Người đàn ông đẫm máu khẽ gật đầu, khó khăn cầm lấy viên thuốc màu trắng kỳ lạ. Anh ta biết nếu không chữa trị ngay thì sẽ chết vì mất máu quá nhiều. Thôi thì còn nước còn tát, chữa được hay không cũng phải uống đã. Đầu óc Thang Kiệt mơ hồ nặng trĩu, ý thức lúc tỉnh lúc mê. Đột nhiên, một luồng hơi ấm lan ra từ bụng, nhanh chóng chạy đến khắp tứ chi. Các vết thương trên da cũng bắt đầu nóng lên, nhưng không phải cảm giác bỏng rát đau đớn, mà là sự ấm áp mang theo sức sống. Không biết đã qua bao lâu, anh ta cuối cùng cũng tỉnh táo hẳn. Kinh ngạc phát hiện vết thương của mình đã ngừng chảy máu, hơn nữa còn đang lành lại với tốc độ có thể cảm nhận được, ngứa ran từng chút một. Thang Kiệt ngây người khoảng một phút, cho đến khi bị một giọng nữ thiếu kiên nhẫn cắt ngang. "Này, anh khỏe chưa?" Thang Kiệt vội vàng gắng gượng đứng dậy, vẻ mặt trịnh trọng đầy cảm kích, giọng vẫn còn khàn khàn: "Cảm ơn cô đã cứu mạng, khụ khụ... Vừa rồi cô nói tinh hạch à? Tôi có, đều đưa cho cô hết, thật sự cảm ơn rất nhiều." Tư Nguyệt trơ mắt nhìn đối phương móc ra ba viên tinh hạch cấp hai, bảy viên tinh hạch cấp một đặt lên quầy thu ngân. Ngay khi vừa kiểm tra quầy thu ngân, Tư Nguyệt đã nắm được tình hình cơ bản của thế giới này. Trong bối cảnh thế giới mạt thế, đơn vị tiền tệ thông dụng được gọi là "tinh hạch" – một loại vật thể hình sao được lấy ngẫu nhiên từ đầu của tang thi sau khi chúng bị tiêu diệt. Tinh hạch cực kỳ cứng, hình dáng cố định và không thể làm giả. Bên trong chứa năng lượng có thể giúp tăng cấp dị năng, vì vậy được dùng làm tiền tệ để lưu thông trao đổi. Quầy thu ngân do hệ thống cung cấp có sẵn máy quy đổi điểm tích lũy. Tỷ giá cố định: Một tinh hạch cấp một đổi được 100 điểm tích lũy, cấp hai 300 điểm tích lũy, cấp ba 500 điểm tích lũy, cấp bốn 1. 000 điểm tích lũy... Tinh hạch có thuộc tính dị năng sẽ được cộng thêm 200 điểm tích lũy.