Chương 28

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế

Gia Trấp Dữ 06-09-2025 11:44:32

Giống như nhà ăn thông minh ở các trường đại học. Đương nhiên, nếu có người cố tình không quẹt thẻ, hết thời gian quy định, hệ thống cũng sẽ tự động trừ tiền trong thẻ. Nếu số dư trong thẻ không đủ, họ sẽ bị cưỡng chế bồi thường. Tư Nguyệt làm bộ lấy một tấm bảng thông báo từ dưới quầy ra, dựng ở bên trái góc ăn sáng. Trương Nghiên Nghiên và Tân Minh Châu đều từng thấy nhà ăn thông minh ở trường đại học nên vừa nhìn là hiểu ngay, bèn quẹt thẻ lấy khay. Trương Nghiên Nghiên cảm thán: "Đúng là thiên đường mà." Cô ta nóng lòng gắp một cây xúc xích tiêu đen, sau đó lấy một hộp nhỏ đựng lẩu Oden, gắp mỗi thứ một xiên gồm củ cải trắng, rong biển, cá viên, tôm viên, lại lấy thêm một cái bánh bao. Đối chiếu bảng giá, xúc xích 7 điểm tích lũy, lẩu Oden chay 3 điểm tích lũy, mặn 6 điểm tích lũy, bánh bao 5 điểm tích lũy, giá cả đều rất phải chăng. Tân Minh Châu thì chạy ngay đến tủ lạnh, lấy ra một hộp cơm cá hương om sốt. Bên cạnh có lò vi sóng, cô ta quay sang hỏi ý bà chủ rồi tự tay hâm nóng. Trở lại chỗ ngồi, hai người ăn mà nước mắt gần như muốn trào ra. Ngon quá đi mất! "Nghiên Nghiên, chúng ta vẫn nên ra ngoài giết tang thi thôi." Tân Minh Châu vừa ăn từng miếng cơm cá hương om sốt, vừa nói: "Cứ thế này thì tinh hạch không đủ dùng mất!" Trương Nghiên Nghiên vừa hạnh phúc ăn bánh bao vừa gật đầu lia lịa. Trong bốn người, cô ta là người có nhiều tinh hạch nhất, vì dù sao cô ta cũng là người duy nhất có thể đánh lén tang thi, nên kiếm được rất nhiều tinh hạch cấp một. Nhưng một ngày tiêu tốn sáu viên tinh hạch thế này thì cũng không chịu nổi. Ăn xong, Trương Nghiên Nghiên uống cạn cả nước lẩu Oden, rồi đỏ mặt hỏi Tư Nguyệt xem có thể xin chút nước ấm để uống không. Tư Nguyệt đương nhiên đồng ý. Hai người lại tiêu thêm 48 điểm tích lũy, kinh nghiệm tăng 4. Xem ra lẩu Oden được tính là một món, không thể tách ra để tính riêng. Tư Nguyệt chán đến sắp mốc meo, những ngày không có điện thoại thật sự là một giây cũng trôi qua không nổi. Cô đang định bắt chuyện thêm với hai cô gái nhỏ thì đột nhiên ngoài cửa có tiếng động. Dường như có rất nhiều người đang đi về phía này. Hai cô gái liền xách túi ni lông nặng trịch lên, chào tạm biệt Tư Nguyệt. Tư Nguyệt nói một câu "Đi thong thả", rồi tiễn cả hai ra cửa, tiện thể quan sát tình hình. Tư Nguyệt liếc mắt một cái là nhận ra bốn tên côn đồ hôm qua đến truy đuổi Thang Kiệt, cả đám có khoảng mười người. Hừ! Tư Nguyệt cười lạnh một tiếng, hóa ra là đến kiếm chuyện. Vậy thì không còn nhàm chán nữa rồi. Vương Toàn chỉ vào siêu thị nhỏ trước mặt, vẻ mặt vừa vui sướng vừa tà ác: "Các anh em, chính là nó! Này, thấy không, có gái đẹp thật kìa!" Ông ta chính là kẻ cầm đầu. Hôm qua bị thiệt ở đây, càng nghĩ càng tức, nên sáng sớm đã kéo theo một nhóm bạn bè xấu đến đây. Trong số đó có hai người từng phục vụ trong đội vệ binh chính phủ, trên tay còn có súng. Ông ta sai ba tên đàn em ra sức thổi phồng rằng ở đây có một cô gái xinh đẹp, là nhân tình của thằng ngốc Thang Kiệt. Ban đầu bốn người bọn họ định ra tay luôn, ai ngờ Thang Kiệt rút súng ra, suýt nữa đánh lén thành công. Cũng vì chuyện đó mà lần này ông ta mới gọi thêm anh em đến, một là để "dạy dỗ" Thang Kiệt, hai là để hưởng chút sắc đẹp bên ngoài. Màn khích tướng này cực kỳ hiệu quả, tất cả đều kéo đến. "Bên kia còn có hai đứa nữa kìa! Chúng nó định chạy à? Còn xách theo đồ nữa!"